HOÀNG ĐÌNH - Trang 2410

gió xuất hiện, người nọ cũng biến mất, nhưng mà trên đường phố đột ngột
ngồi dậy từng người âm binh. Những người âm binh này mặc giáp, cầm
đao, ngồi dậy từ trong nước, rồi lao về phía Trần Cảnh, tạo cảm giác giống
như một thủy triều màu đen.

- Ngươi dám giam nhốt linh hồn của người trong thành Quân An này?

Trần Cảnh tức giận, quát lên.

Trong khi nói chuyện, một luồng sáng trắng lao ra từ trong miệng hắn,

hòa vào mưa gió lao về phía trước, xé nát tất cả trên đường đi. Nó giống
như đao, chém nát thân thể âm binh dễ như cắt một tờ giấy màu đen.

Âm binh vỡ nát, hóa thành khói đen rồi tụ tập lại trên đầu Trần Cảnh tạo

thành một đám mây, ngăn cách hắn và bầu trời. Xung quanh âm binh vẫn
tiếp tục đi lên, bọn chúng không có sinh mệnh, không biết sống chết.

Trần Cảnh liếc mắt liền biết được, những âm binh này không giống với

ba nghìn âm binh dưới quyền Tần Ương, cũng không tạo thành trận pháp,
nhưng đám mây đen trên đầu lại khiến hắn có cảm giác nguy hiểm.

Đây không phải âm hồn bình thường, cũng không phải âm binh phổ

thông, mà chúng có tín ngưỡng. Chính là hồn phách có tín ngưỡng mà miếu
Kỳ Thiên thu thập được suốt bốn trăm năm qua.

Mấy trăm năm qua, miếu Kỳ Thiên đã giam giữ những hồn phách này ở

thành Quân An. Những linh hồn này lúc còn sống đều là tín đồ của miếu
Kỳ Thiên, chúng gần như bất tử bất diệt. Đột nhiên Trần Cảnh nghĩ đến
thành Bá Lăng, nơi đó là một tòa thành với linh hồn không có tín ngưỡng,
tới hai mươi vạn oan hồn. Nơi đây thì ngược lại, có rất nhiều hồn phách có
tín ngưỡng, tuy bản chất khác nhau nhưng hiệu quả lại giống nhau.

- Ta nói rồi, nơi này là thành Quân An, miếu Kỳ Thiên đã ở đây bốn trăm

năm rồi. Dù cho là thiên thần thì có làm sao, trong thành Quân An đã từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.