HOÀNG ĐÌNH - Trang 2501

Ở một bên, hầu chân nhân Tùng Thanh đảo đảo con mắt, sớm đã cầm

chuỗi Phật châu giấu ở sau lưng. Vỏ sò không nói lời nào, tế ra ngọc Lục
Mục, còn rất ăn ý xuất hiện trước mặt Âm Tu trước cả xích đen của Hồng
đại hiệp. Dưới hào quang từ ngọc Lục Mục, chẳng ai nhìn thấy được gì,
xích đen quật xuống, nhưng nhanh nhất lại là hầu chân nhân Tùng Thanh,
nó đã phát động chuỗi Phật châu kia trói lấy thân Âm Tu. Cuối cùng mới là
sợi xích đen của Hồng đại hiệp bọc ngoài.

Chỉ nghe Âm Tu cười nói:

- Hóa ra các ngươi cũng chỉ có bản sự thế này, ha ha...

Trong tiếng cười, gã hóa thành một làn khói đen rồi khuếch tán ra ngoài,

nháy mắt che cả hư không trước miếu Hà Bá.

Lúc này, Trần Cảnh đang trong thành Diêm La thưởng thức ảo cảnh, đột

nhiên sinh lòng cảm ứng. Hắn giơ tay vạch trên không một cái, một làn
sóng nước cỡ chiếc lá sen xuất hiện. Làn nước xanh kia dần dần hiện ra
hình ảnh một vùng mây đen, trong mây mơ hồ thấy được một ngôi miếu
thần, trước miếu là một con sông.

Trần Cảnh nhìn không ra mây đen kia có lai lịch gì, quan sát hồi lâu mà

mây đen vẫn không hề biến hóa. Hắn thầm cảnh giác, nhưng cũng không
nhìn tiếp, mà tiếp tục thưởng thức ảo cảnh đang gặp, lấy thần niệm cảm
ứng những điều rất nhỏ trong đó, tìm hiểu đạo ý bên trong.

Hư Linh cũng không ở cạnh Trần Cảnh. Nàng dẫn Đại Yêu Tiểu Yêu đi

tìm sổ sinh tử. Trần Cảnh vốn cũng muốn cùng đi, nhưng rõ ràng những ảo
ảnh xuất hiện từng đợt trong hư không hấp dẫn hắn nhiều hơn.

Hắn bước đi khắp thành, mỗi vài bước lại nhìn thấy một ít pháp thuật, có

lúc đoán được ra người xuất hiện là nhân vật nào trong truyền thuyết, có
lúc lại không thể. Hắn không khỏi nghĩ thầm, hóa ra còn nhiều người có
bản lĩnh như thể thông thiên, lại biến mất trong năm tháng đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.