HOÀNG ĐÌNH - Trang 2502

Một sợi tơ máu vặn vẹo ở trên chín tầng trời, giống như một sợi tơ hồng,

chui vào biến mất trong hư không, chốc lát lại chui ra. Cảnh tượng này
giống như có một đôi tay thiên đạo vô hình đang ở trong hư không, cầm
kim thêu từng đóa bọt sóng màu đỏ. Thời gian qua rất chậm, Trần Cản vẫn
không nhúc nhích nhìn lên, cuối cùng từng đóa bọt sóng kia nối thành một
mảnh, trở thành một con sông máu cuộn trào.

- Chẳng lẽ đây chính là U Minh Huyết hà?

Trần Cảnh lẩm bẩm ra tiếng.

- Người nơi khác, U Minh Huyết hà không thể nhìn lâu, cẩn thận.

Ngay khi Tràn Cảnh lẩm bẩm ra câu nói kia thì trong tai hắn nghe được

một câu như vậy. Hắn chuyển mắt nhìn theo, cách đó không xa có một
người đàn ông thấp bé tuổi chừng bốn mươi đang nhìn mình. Bên cạnh
người này còn có một gánh hàng, cái nồi trong đó không ngừng bốc ra khói
trắng, thoang thoảng ngửi được mùi thịt chui vào lỗ mũi. Trần Cảnh thất
kinh, từ khi hắn thành thân tượng tới nay, ngũ thức lục cảm vẫn luôn không
có. Tuy bây giờ trông hắn không khác gì người thường, nhưng chỉ cần tinh
ý một chút sẽ nhận ra hắn có chút cứng ngắc. Hơn nữa, chính hắn cũng rõ
trong cơ thể mình có rất nhiều chỗ tuy có linh lực, nhưng lại không có kinh
mạch, không thành pháp. Chỉ có huyệt Đàn Trung, đan điền và sống lưng
có pháp lực sinh sôi không ngừng.

Lại quay đầu nhìn quanh, hắn chỉ thấy từng ngôi nhà san sát thành từng

dãy, đều do đá dựng thành, mỗi ngôi nhà đều có khắc hình người giết thú.

Những người đó, mỗi người đều có thân thể mạnh mẽ, cầm trong tay các

loại lưỡi dao sắc bén, giết chết tất cả các loại quái thú trên mặt đất. Những
quái thú kia đều là loại hung mãnh, không phải thú thường. Trần Cảng
bỗng nhớ tới vu tộc. Mỗi người trong số họ đều là chiến sĩ trời sinh, không
tu pháp thuật, chỉ tu thân thể. Hơn nữa, hình được khắc trên mỗi ngôi nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.