HOÀNG ĐÌNH - Trang 2517

nghĩa. Hồng đại hiệp chỉ cảm thấy bên tai mình bắt đầu tràn dâng lên ngàn
vạn con sóng. Bình thường nó vẫn luôn gối đầu lên sóng sông nằm ngủ, thế
nhưng hiện tại nghe thấy âm thanh đó lại cảm thấy bực bội vô cùng, pháp
lực trong cơ thể nó xuất hiện từng đóa bọt sóng, xuất hiện rồi lại bị nghiền
nát. Trong lòng nó bực bội, vì vậy nó không ngừng quăng quật sợi xích đen
kia về phía Âm Tu.

Còn Hầu tử rõ ràng đang cầm chuỗi phật châu đứng đó, đầu cúi xuống

nhẩm niệm, như thể nhẩm niệm theo tiếng niệm của Âm Tu. Dường như
chính nó cũng không hiểu gì, chẳng qua thỉnh thoảng nó tụng lớn lên, nhằm
cắt ngang âm thanh niệm chú của Âm Tu.

Vỏ sò lúc này đã to hơn cả cái cối xay, lúc này bên dưới người nó chẳng

biết đã xuất hiện thêm một cái đài tế nho nhỏ từ lúc nào. Trên đài tế dâng
lên một tầng sát khí che chở lấy cả người nó. Chỉ thấy không trung phía
trên nó có một thanh kiếm xanh biếc đang rung động rồi đột ngột đâm ra,
nhắm thẳng vào thân thể đang được ánh sáng vàng bao phủ của Âm Tu.
Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên, thanh kiếm cũng theo đó xoay
lại dựng thẳng lên, rồi lại đâm ngược từ phía trên đi xuống, đâm vào mọi
chỗ mắt, miệng, tai của Âm Tu.

Cả ba bọn nó bây giờ đã là Hà Bá của một phương, tuy ngồi ở vị trí Hà

Bá chưa bao lâu nhưng cũng không phải là dã yêu trong trời đất. Hơn nữa
bọn nó đều đã được Trần Cảnh sắc phong làm thần tướng, trong thiên hạ
này chỉ cần tới cảnh giới nhất định đều biết đến cả. Cho nên Âm Tu cao
thâm mạt trắc như vậy không có khả năng không biết. Thế nhưng gã vẫn
muốn đem ba người bọn nó nhập vào môn phái mình, nếu thành công, thì
đó chính là một loại vũ nhục cực sâu sắc đối với Trần Cảnh.

Hơn nữa, gã còn là làm phép để đạt được, coi như là cưỡng đoạt tín

ngưỡng thần linh của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.