HOÀNG ĐÌNH - Trang 2531

Ngay khi Trần Cảnh nói xong, linh lực của toàn bộ Tú Xuân loan như

nhận được triệu hoán, hóa thành một vòng xoáy lao về phía thần miếu,
giống như vô số thanh kiếm đâm tới.

Trên đỉnh đầu của Âm Tu, ánh sáng vàng tỏa ra rực rỡ. Sư tử rống to.

Trong thôn Hà Tiền, tất cả mọi người đều giật mình tỉnh dậy. Một số

người ra trước cửa, nhìn về phía miếu Hà Bá. Họ chỉ thấy ở đó bây giờ
sương mù dày đặc, lại có ánh sáng vàng ở bên trong. Ngoài ra còn có rất
nhiều tiếng động vật rống gào. Bọn họ chưa từng nghe qua tiếng sư tử rống,
đều cho rằng đó là tiếng hổ gầm. Trong lòng bọn họ cảm thấy kinh ngạc,
khó hiểu. Tất cả thầm nghĩ hay là có hổ yêu quấy phá.

Qua một lúc lâu, có một số người quay lại nhà thắp hương, một số người

thì tụ tập lại một chỗ cao để quan sát. Tuy rằng họ không thấy trong sương
mù có cái gì, nhưng lại có thể nghe thấy tiếng sóng nước, tiếng kiếm ngân
và thú rống.

- Hổ yêu kia không ở trong núi xưng vương xưng bá, mà lại dám đến

miếu Hà Bá gây chuyện. Chỉ cần nước sông Kinh Hà thôi cũng đủ dìm chết
nó.

- Mọi người nghe thấy không? Tiếng kiếm ngân chắc là do Hà Bá rút

kiếm chém yêu.

Có người nói cứ như là thật vậy.

- Nhìn kìa, đó là cái gì?

Có người giơ tay chỉ về phía miếu Hà Bá, vừa nói ra rất gấp gáp.

Mọi người nhìn theo hướng đó cũng không chậm so với người đó. Chẳng

qua là tất cả chỉ chưa kịp nói ra mà thôi. Ở trên bầu trời của miếu Hà Bá có
một con sư tử rất lớn ngửa mặt lên trời gào rú giữa sóng nước cuồn cuộn. Ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.