HOÀNG ĐÌNH - Trang 2565

Trần Cảnh không lui về. Tuy kiếm chú quỷ dị khó lường, khiến phổi hắn

đau đớn nhưng hắn tự nhận vẫn có thể chịu đựng được. Bởi vì những kẻ
chết đi kia đều là những kẻ xông vào đây khi vầng sáng mờ còn chưa tản đi
hết.

Hắn lại không nhịn được mà ho khan lên vài tiếng, rồi nhanh chóng bước

về phía trước. Hắn không phi độn đi như những điểm ánh sáng khác, chỉ
chậm rãi bước đi. Mặt đất nơi này đầy những vết kiếm, nhìn kỹ còn thấy có
vài thi thể đã khô héo từ lâu, có một số pháp bảo không còn chút lấp lánh
ánh sáng nào nữa. Hiển nhiên đã ngàn năm trôi qua, nếu không phải là linh
vật tiên thiên thì đều đã bị tiêu tan hết linh khí cả rồi. Họa may còn vài thứ
đặc thù nào đó còn có thể bảo trì linh tính.

Trần Cảnh đi ba mươi hai bước, đã ho bảy tiếng. Hắn phát hiện dường

như những người khác không phát hiện ra ảnh hưởng của kiếm chú.

“Chẳng lẽ bọn họ không bị thương tổn, hay căn bản là bọn họ không phát

hiện ra?” Trần Cảnh thầm nghĩ như vậy.

Bước thứ ba mươi ba, cảnh tượng trước mắt hắn biến đổi.

Một đại điện nguy nga chân thật xuất hiện ngay trước mặt hắn. Bảng

hiệu phía trên cổng điện đã hư hao thành hai nửa. Chữ trên bảng vẫn còn
lóng lánh ánh vàng, một nửa trên tấm bảng đó còn sót lại vẻn vẹn hai chữ
“Linh Tiêu”. Trần Cảnh không muốn tìm hiểu thêm những chữ tiếp theo là
gì, nhưng hắn chắc chắn đây không phải là Linh Tiêu bảo điện.

Linh Tiêu bảo điện là danh xưng cho cả một quần thể đại điện khổng lồ

trên Thiên đình, là nơi ở của Hạo thiên Kim khuyết Vô thượng Chí tôn Tự
nhiên Diệu hữu Di la Chí chân Ngọc hoàng Thượng đế * thống ngự vạn
trời. Ngay ở trung tâm nhất, có một lối đi vào. Trần Cảnh thầm nghĩ đại
khái có thể từ nơi này đi thông tới Linh Tiêu bảo điện.

(* Tên đầy đủ của Ngọc Hoàng thượng đế_Hoangtruc)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.