HOÀNG ĐÌNH - Trang 2567

trong này, cả đám đều nhìn qua. Hắn không để ý đến bọn họ, chỉ liếc nhìn
qua đã thấy rõ hết tòa điện này. Hắn lại đi xuyên qua nơi này, tới một tòa
điện nhỏ khác. Trong này cũng có vài người đang tìm kiếm bốn phía. Trần
Cảnh liếc qua, không nhìn thấy Diệp Thanh Tuyết, bèn không để ý xem
những người kia đang tìm kiếm thứ gì mà tiếp tục đi qua, tìm đến cửa ra
ngoài.

Ra khỏi cửa điện, trước mắt hắn lại có một đại điện khác, rộng rãi hơn

mấy nơi khác nhiều. Trần Cảnh biết đã đến được bên trong Linh Tiêu bảo
điện thật sự. Bên cạnh hắn lại lóe lên điểm sáng. Đáng lẽ điểm sáng này sẽ
len qua bên phải hắn mà xông tới, thế nhưng nó lại đột nhiên xoay ngược
lại phương hướng vừa mới đến, bỏ chạy đi mất. Trần Cảnh nhìn lại, chỉ
thấy ánh sáng trên người nọ tản đi, cả người lóe lên rồi té nhào sau bậc cửa,
ánh mắt đầy hoảng sợ. Thế nhưng kẻ đó không cách nào đứng dậy được,
cuối cùng đành nằm nơi đó, im hơi lặng tiếng, đến một tiếng hét thảm cũng
không phát ra được.

Trong phổi của Trần Cảnh chợt mơ hồ đau rát, hắn kinh hãi nghĩ: “Chẳng

lẽ đến lúc này bọn họ mới phát hiện mình trúng kiếm chú sao?”

Kiếm chú là tên gọi mà hắn từng nghe được trong Côn Lôn. Trước kia

hắn không rõ là gì, hiện tại có thể đại khái suy đoán kiếm chú chính là sát
nhập kiếm ý vào trong một loại chú pháp. Hay nói là một loại nguyền rủa
dung nhập vào trong kiếm đạo nhằm truy sát kẻ địch, chỗ nào cũng có,
không thể ngăn cản được.

Hiện tại Trần Cảnh đã dần chấp nhận sự thật năm đó có một kiếm hóa

thiên hà. Trong nhận thức của hắn, có lẽ đó đã đến cực hạn của kiếm đạo,
không cách nào vượt qua được.

Trần Cảnh cảm nhận trong thể nội mình như có một vài con sâu nhỏ

đang chui vào người. Hắn hiểu do đặc thù thân thể mình, cho nên kiếm chú
ít ỏi còn sót lại không thể thoáng cái giết chết mình như những người kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.