HOÀNG ĐÌNH - Trang 2653

thuật khó lường của riêng mình, nên hiện tại gã chỉ muốn xóa bỏ thần
tượng Trần Cảnh trong tiềm thức, càng nhanh càng tốt.

Tại Lăng Tiêu Bảo điện, bất chợt Trần Cảnh nhắm mắt lại, khi mở mắt

ra, pháp quyết “Hô Phong Hoán Vũ” trên tay hiện lên một bức họa. Trong
bức họa hắn thấy một người đang nằm co cụm trên nền đất.

Đột nhiên Trần Cảnh nói với giọng trào phúng:

- Chính mình vô năng lại đổ lỗi cho người khác.

Thanh âm vang lên trong Lăng Tiêu Bảo điện, rõ ràng mang ý châm

chọc, âm điệu lại vô cùng bình thản, nhưng đó lại như một mũi tên xuyên
thẳng trái tim Bạch Hoa Tử. Hoặc là nói nó vốn là mũi kiếm, xuất hiện từ
trong suy nghĩ của gã, đâm vào trái tim gã, ánh kiếm rọi khắp linh hồn.

Trong cung Tử Vi không thể có thanh âm của hắn, nhưng Thái Tử lại mở

mắt. Bởi vì Bạch Hoa Tử bất chợt hộc ra một ngụm máu, đôi mắt vốn luôn
tự tin đã thay đổi, ngập tràn sợ hãi và khiếp đảm. Dù rằng gã biết việc trong
lòng mình xuất hiện hình ảnh Trần Cảnh rất có thể sẽ gây phiền toái nên
muốn mau chóng xóa đi, lại không ngờ được pháp thuật của Trần Cảnh đã
đến nhanh như thế. Một câu lẩm bẩm đầy ý châm chọc mà như một thanh
kiếm, xuyên thẳng trái tim. Nếu có người muốn biết, gã càng muốn nói
rằng nó gần như pháp tắc của thần linh (thần tắc), khiến cho gã không có
cách nào giải thích.

Chợt gã lại cảm thấy may mắn, may mắn Trần Cảnh không nói muốn gã

chết đi. Nếu hắn mà nói câu này, gã cũng không biết bản thân có phải chết
hay không.

- Ha hả, vậy là ta còn đánh giá thấp hắn. Bạch Hoa Tử, ngươi đã giúp

chúng ta hiểu rõ hơn thực lực của hắn, đây là công lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.