HOÀNG ĐÌNH - Trang 2716

gã, mà dù có trấn trụ được thì cũng không thể trấn được thanh Lục Tiên
kiếm kia.

Vì vậy, Trần Cảnh muốn phá vỡ cái ý cảnh duy nhất đang chậm rãi hình

thành này của gã, để gã không thể rút được thanh Lục Tiên kiếm ra. Trong
trí nhớ của Chính Dương, thời điểm này không có người nào xuất hiện,
không có ai nói thêm điều gì cả.

Đột nhiên tượng đá chợt lên tiếng:

- Thanh kiếm này, ngươi không thể rút.

Bước chân đang đi tới của Chính Dương chợt ngừng lại, gã vô cùng

ngoài ý, tựa như ý nghĩ không được thông suốt. Gã không nghĩ ra làm sao
tượng đá lại nói được, cũng không nhớ rõ mình đang ở trong thế giới tâm
cảnh của mình chứ không phải là hiện thực, cũng như gã đã quên mất mình
đang ở bên trong Linh Tiêu bảo điện.

- Sư huynh, sư đệ, sư phụ ta đều vì rút thanh kiếm này mà chết. Vì sao

không thể rút?

Chính Dương lạnh lùng hỏi.

- Là bởi vì sư huynh, sư đệ, sư phụ ngươi đều đã chết vì thanh kiếm này,

nên ngươi càng không thể rút.

Tượng đá nói.

Trong mắt Chính Dương hiện lên vẻ nghi hoặc, rồi lại nhanh chóng bị

giết chóc thay thế. Chỉ thấy gã nói:

- Yêu ma nhà ngươi, chính ngươi đã ngăn cản chúng ta rút kiếm, chính

ngươi đã để bọn họ phải chết đi, ta phải giết ngươi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.