HOÀNG ĐÌNH - Trang 2797

thấy sâu trong nội tâm của ông ta chỉ có một nguyện vọng duy nhất. Đó
chính là phục hưng đạo môn. Ông ta rất kiên định với quyết định của mình.

- Bảy mươi năm mới gặp lại nhau. Vì sao ngươi chỉ dám trốn trong thành

không dám ra. Phong thái năm xưa trong Lăng Tiêu bảo điện đã đi đâu rồi.

Đầu người xuất hiện ở bên trên Phiên Thiên ấn, có một loại cao cao tại

thượng như thể là ông trời đang nói chuyện với chúng sinh ở bên dưới. Mà
Trần Cảnh ở sâu bên trong thành Tần Quảng chỉ giống như một con kiến
hôi trong mắt ông ta.

Trần Cảnh ngẩng đầu lên. Hắn có một cảm giác rất đặc biệt. Lúc này hắn

không cảm thấy mình rất nhỏ bé, cũng không phải là sợ hãi. Hắn đã không
biết đến sự sợ hãi từ rất lâu rồi. Hắn cảm thấy mình giống như đang một
mình đối mặt với bóng tối khi bầu trời sập xuống.

- Ngươi còn chưa phải là trời, Phiên Thiên ấn của ngươi cũng không phải

là trời. Cho nên ngươi không thắng được ta. Bảy mươi năm trước ta có thể
đánh bại ngươi nhanh đến mức mà ngươi còn chưa kịp sử dụng ấn Phiên
Thiên. Bây giờ, pháp lực của ngươi tăng mạnh, pháp lực của ta còn chưa
hồi phục. Nhưng ta vẫn có thể khiến Phiên Thiên ấn của ngươi không có cơ
hội sử dụng được.

Tiếng nói của Trần Cảnh vọng lên từ tận cùng trong thành Tần Quảng.

Thanh âm từ rất xa truyền ra nhưng lại rõ ràng như khi hai người đứng cạnh
nhau nói chuyện.

- Nếu như vậy, sao ngươi không dám đi ra khỏi thành. Chỉ cần ngươi có

thể chịu được một ấn thì ta sẽ lập tức quay lại dương thế, mãi mãi không
bao giờ đặt chân vào âm thế nửa bước.

Nguyên Chân đạo nhân xuất hiện ở dưới đáy Phiên Thiên ấn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.