HOÀNG ĐÌNH - Trang 2799

Trần Cảnh im lặng một lúc, nói:

- Cô hy vọng ta không đi.

- Ngươi vừa mới tỉnh lại, pháp lực vẫn chưa hồi phục.

Hư Linh nói tiếp. Tuy nàng không nói rõ, nhưng ai cũng hiểu nàng đang

khuyên Trần Cảnh không nên đi ra ngoài lúc này. Theo lý mà nói, bây giờ
tốt nhất là Trần Cảnh không nên đi ra ngoài. Hắn đã ngủ say suốt bảy mươi
năm, mà đối phương lại tu hành từng đó thời gian. Pháp lực của ông ta tăng
mạnh, nên dù trước kia có chênh lệch thì có lẽ hiện tại đối phương đã vượt
qua hắn. Chính vì thế Hư Linh mới khuyên Trần Cảnh như vậy. Ngay khi
hắn nhổ kiếm Hoàng Long ra, nàng cũng cảm thấy khí tức của Trần Cảnh
đã yếu đi rất nhiều so với trước kia. Đó là lí do khiến nàng rất lo lắng cho
hắn.

Trần Cảnh cười cười. Nàng chỉ nghe thấy tiếng cười, nhưng không thấy

nét mặt của hắn.

Hắn nói:

- Cô yên tâm. Tuy rằng pháp lực của ta chưa hồi phục nhưng ta cảm thấy

bản thân đang cực kì tốt. Dù cho trước kia cũng không thể bằng bây giờ.

Hắn nói xong thì quay người đi về phía trước. Hắn vừa đi vừa nói:

- Cô đã thủ ở đây được bảy mươi năm. Hiện tại ta sẽ vì cô mà rời thành

trảm tướng. Mở cửa thành phía Đông cho ta, cô chỉ cần đứng trên đầu
tường quan sát là được. Nếu có trống, đánh vang lên cho ta, còn nếu như có
kèn hiệu, thì hãy thổi lên cổ vũ ta.

Không biết từ lúc nào, ở dưới chân Trần Cảnh đã tản ra khói đen. Không

ai thấy được chân của hắn bước đi mà chỉ thấy vai của hắn hơi dao động thì
thân thể đã tiến về phía trước. Theo mỗi bước đi của hắn, đường phố ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.