HOÀNG ĐÌNH - Trang 2803

- Ngươi đã đến rồi thì sẽ phải chết. Chính vì thế ngươi không nên tới đây.

Nếu ngươi đợi pháp lực của mình khôi phục rồi đến thì ngươi còn có cơ hội
để liều mạng. Chính vì thế nên ngươi tới không đúng lúc.

Nguyên Chân nghiêm túc trả lời câu hỏi vặn của Trần Cảnh.

- Ha ha…

Trần Cảnh cười lớn. Thân thể hắn đứng yên, miệng không mở nhưng lại

có tiếng cười phát ra. Trong không trung, theo sự xuất hiện tiếng cười của
hắn thì khói đen hội tụ tạo thành một cái miệng ngửa lên trời cười lớn. Cái
miệng đó cực kì to lớn nhưng không có răng.

Nguyên Chân nhìn thấy cảnh này thì biết rằng mình đang bị đối phương

chế giễu. Ông ta cảm thấy tức giận, nhưng trên mặt vẫn bình thản. Từ trước
tới nay, ông ta vẫn luôn không bao giờ thể hiện cảm xúc trong lòng ra bên
ngoài để khiến người khác biết được.

Trần Cảnh nói tiếp:

- Ngươi cảm thấy đứng ở trên cao một chút thì có quyền phán xử người

khác hay sao. Nếu thế sao ngươi không biến Phiên Thiên ấn thành núi Bất
Chu. Lúc đó ngươi có thể đứng ở đỉnh cao nhất, như vậy thì tất cả mọi
người đều sẽ phải ngưỡng mộ nhìn lên.

- Pháp lực của ngươi chưa hồi phục nên ngươi không bằng ta. Phiên

Thiên ấn đánh xuống thì bất kì vật gì đều bị ép thành bột phấn. Ngươi
không thể chống lại được. Biện pháp duy nhất để ngươi có thể chiến thắng
ta đó là dùng tới pháp thuật ngươi sử dụng ở Lăng Tiêu bảo điện. Nhưng ta
bây giờ đã khác ngày xưa. Lúc này ngươi nói những lời kia chỉ đơn giản là
muốn ta kích động để nhân cơ hội thi triển pháp thuật đó. Tốt nhất ngươi
hãy buông bỏ ý nghĩ này đi. Lúc này, tình cảnh cũng giống như bảy mươi
năm trước nhưng vị thế của ngươi đã khác. Khi đó ngươi từng bảo sư thúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.