HOÀNG ĐÌNH - Trang 281

vị của hắn là Hà Bá, ngang với Sơn Thần, Thổ Địa. Bất kể là ở trong khu
vực của mình mạnh mẽ bao nhiêu, một khi rời đi, chỉ cần có phẩm cấp bài
vị tương đương thì pháp lực đều giống nhau.

Mà việc Trần Cảnh muốn biết là sắc phù Hà Bá của hắn ẩn chứa pháp

lực tương đương với người tu đạo ở cấp độ nào. Tuy nhiên hiện tại Trần
Cảnh sở hữu hai khúc sông, pháp lực gấp đôi Hà Bá của một khúc sông, mà
chỉ cần thêm mấy năm nữa, hắn có thể ngưng tụ sắc phù của cả Loạn Lưu
pha, đến đó ba cái sắc phù chung một chỗ, tương đương với ba vị Hà Bá
rồi.

Mấy ngày nay, Trần Cảnh ngày đêm tụng Kinh Hà tế thần chú, chỉ cần

còn ở trong khúc sông này, tuy rằng không thể hoàn toàn điều khiển linh
lực của khúc sông, nhưng cũng không cần sợ bất kỳ kẻ nào. Khi mới đạt
bài vị Hà Bá, hắn chỉ cảm thấy linh lực của khúc sông là vô hình vô chất,
như sương như khói, có thể nhìn thấy, có thể cảm giác, thậm chí có thể sử
dụng một chút, nhưng không cách nào hình thành lực lượng để mình an
tâm. Còn bây giờ linh lực của khúc sông lại như binh sĩ dưới trướng, ra
lệnh một tiếng sẽ như nước lũ tràn ra. Đây là những điều Trần Cảnh ngộ ra
được, thế nhưng hắn mới nắm bài vị Hà Bá chưa được bao lâu, chưa thể
điều khiển linh lực khúc sông này như là một phần thân thể.

Phép vọng thần có thể quan sát sinh khí của con người, có thể dò xét linh

mạch trong lòng đất, lại có thể xem đan khí của kẻ tu hành, cũng có thể
nhìn thấu chân thân của yêu quái.

Hắn tĩnh thần, nhắm mắt, khi mở mắt lại thì bên trong đó mơ hồ có sóng

sông cuồn cuộn. Chỉ thấy cách đó mấy chục dặm, mây đen như mực, gió
cắt như đao. Phía ngoài cùng trong khu vực đó lại có hơn mười người đang
thúc dục pháp thuật pháp bảo, mơ hồ hình thành một loại trận pháp để vây
kín người bên trong lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.