HOÀNG ĐÌNH - Trang 279

Vị nương nương mặc áo hồng chấm đất nhẹ giọng nói.

Đám người trên bầu trời đã phát hiện hai người trên đỉnh núi, nhưng

không một ai dám trêu chọc, ngược lại cố tình tránh các nàng.

Gió bỗng nổi lớn quanh phạm vi mười dặm. Mây đen lại kéo tới một

mảng, không lớn lắm, nhưng đủ làm những người bên dưới nó có cảm giác
bầu trời bị che khuất.

Đỉnh đầu Giang Lưu Vân vẫn là đám mây đỏ, mắt lão khép hờ giống như

đang tu hành, thẳng hướng Đông mà đi, mặc các loại pháp thuật pháp bảo
công kích ở trước mặt. Còn Diệp Thanh Tuyết vẫn một thân chớp động ánh
sét, nhưng sấm sét nhấp nháy trong ấn quyết trên tay nàng đã càng lúc càng
nhạt, thuật độn lôi cũng không mau lẹ như cũ. Giờ ai cũng đã nhìn ra được,
pháp lực của nàng sắp cạn. Chuyện này cũng không lạ, bị đuổi giết từ
Thiên La môn đến giờ đã mấy tháng, hơn năm mươi người truy đuổi hai
người bọn họ lâu như vậy, chết đi cũng gần ba mươi tư người. Phần lớn
trong đó lại là chết trong tay Diệp Thanh Tuyết, cho nên lúc này Diệp
Thanh Tuyết cạn pháp lực là chuyện trong dự liệu.

Phía Đông núi Thúy Bình chính là Tú Xuân loan.

Phía trên Tú Xuân loan là Ác Long hạp. Tại thác nước ở đây, Trần Cảnh

cảm nhận được từ phía Tây, hướng núi Thúy Bình có một trận mưa rền gió
dữ ập xuống, trong đó nguyên khí hỗn loạn, nếu không tận mắt thấy, sẽ chỉ
cảm giác đó là một cơn lốc xoáy đi ngang qua.

Trần Cảnh lập tức hóa thân vào sóng sông, lặn xuống nước mà đi.

Từ khi hắn thành Hà Bá đến nay chưa từng chiến đấu với người tu đạo.

Hắn cũng không rõ hiện giờ mình thuộc cấp độ nào trong người tu đạo.
Hắn vẫn còn nhớ rõ, năm đó mình nhập núi Thiên La thì do sư tỷ Diệp
Thanh Tuyết thay thầy dạy phép, khi đó hắn từng hỏi qua:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.