HOÀNG ĐÌNH - Trang 2832

thân thể tượng đá này ngưng thật đi không ít, quanh thân như đã sinh ra
một đường huyết mạch.

Hắn xuất hiện ở một vùng trước thần vực của mình, rồi đi tới thành Bá

Lăng. Thành Bá Lăng lúc này như có xu hướng siêu thoát khỏi những biến
hóa trong trời đất. Vốn đây là một tòa thành không nên xuất hiện trên nhân
gian, mà trước đây hắn cũng chỉ cho rằng thành này cùng mình chỉ có một
điểm giao nhau trên nhân gian này mà thôi. Sau này nghĩ lại, hắn cảm giác
e là bản thân mình còn có rất nhiều liên lụy và nhân quả với Bá Lăng này.

Tường thành thành Bá Lăng lộ ra một khí tức quỷ dị, cẩn thận nhìn xem

thì lại cảm giác như thể mỗi chỗ ở nơi này đều như có một gương mặt đang
nhìn về phía hắn. Mà những gương mặt đó đều khác biệt nhau. Lúc Trần
Cảnh xuất hiện dưới thành, đầu tường thành vẫn có một cô gái xuất hiện.
Nàng ta vẫn trang điểm như năm đó, váy áo màu xanh lục đầy bắt mắt giữa
đầu tường thành Bá Lăng phủ đầy khói đen tới tận trời. Chỉ là sau bảy mươi
năm, nàng lại có gì đó khiến Trần Cảnh cảm thấy khó nắm bắt được.

Năm đó lúc Trần Cảnh đi ra khỏi thành Bá Lăng đã từng định làm Cố

Minh Vi tiêu tán trong trời đất này, thế nhưng lại không đành lòng. Cho nên
mới có Cố Minh Vi bây giờ. Mà sau này hắn từng nghĩ muốn thu xếp trở lại
xua tán hết oan hồn trong thành này đi, lại cũng không đành lòng ra tay.
Cuối cùng mới có thành Bá Lăng như hiện tại. Nếu là lúc đó thì hắn còn có
cơ hội thực hiện được, còn sau này thì đã không thể làm được nữa rồi.

- Ta nhận ra ngươi.

Cố Minh Vi đứng trên thành đối mặt với Trần Cảnh đang đứng dưới

thành, một lúc lâu sau mới mở miệng nói câu đầu tiên như vậy. Trần Cảnh
vẫn không trả lời, nàng bèn nói thêm:

- Trong thành của ta có tượng ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.