HOÀNG ĐÌNH - Trang 2833

Trần Cảnh cảm thấy kinh ngạc. Chỉ là sự xuất hiện của nàng này đã

không thể dùng lẽ thường để suy đoán được.

- Ta có thể vào xem không?

Trần Cảnh hỏi.

Cố Minh Vi đứng trên đầu tường mỉm cười, nụ cười có chút tà khí lại có

chút đắc ý. Nàng ta cười hì hì nói:

- Trong thiên hạ không có người nào dám vào thành của ta. Ngươi không

nên gạt ta.

Trần Cảnh nhìn nàng, một lát sau mới nói:

- Cô thật sự không biết ta?

Trần Cảnh vừa nói xong, vẻ cười hì hì trên mặt nàng ta đã biến mất, thay

vào đó là nét bi ai đậm sâu. Nàng chậm rãi nói:

- Ngày mai, ta sẽ nhận ra ngươi hay không? Ký ức ta chỉ có một ngày,

một ngày…

Nói tới đây, nàng rơi lệ, nước mắt rơi xuống gò má.

Trần Cảnh không biết vì sao hiện tại nàng lại biến hóa thế này, biến đổi

không thể nắm bắt được, hoàn toàn không có dáng vẻ của năm đó nữa.
Ngoại trừ hình dạng bên ngoài, tính tình nàng cũng đã thay đổi. Mà hiện tại
nàng nói rằng mình không có ký ức nữa, không rõ thật hay giả thế nhưng
Cố Minh Vi trong ký ức của Trần Cảnh xem như đã hoàn toàn biến mất rồi.

Hắn không nói gì nữa, nhấc bước tiến vào thành Bá Lăng.

Vừa vào thành đã có một cảm giác khác thường ập vào mặt, tựa như hắn

đã tiến vào một không gian khác. Đưa mắt nhìn bốn phía, hắn thấy từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.