HOÀNG ĐÌNH - Trang 285

Những ánh sáng trắng này là linh khí dương tính. Tần Hộ có thể nhìn

thấy phần lớn chúng nó đều phiêu tán trên không trung, còn một bộ phận
hình như bị thứ gì đó hấp thu mà đang bay về cùng một hướng.

Sâu độc uốn éo thân thể trong suốt ở giữa sông, vừa chạm vào một trong

những điểm sáng kia thì đột nhiên biến mất, mà điểm sáng lại chỉ hơi
khựng lại rồi tiếp tục bay về phương hướng cũ.

Sâu độc dung nhập vào bên trong điểm sáng. Ý niệm của Tần Hộ tương

thông với sâu độc, lập tức từ trong điểm sáng cảm nhận được một cảm giác
ướt át, lại nương theo một luồng lực hút mơ hồ mà bay bổng lên, lúc trái
lúc phải, lúc trên lúc dưới. Tần Hộ không thể khống chế nổi, nhưng cũng
không hề lo lắng, cứ để mặc điểm sáng mang theo sâu độc bay vào hư
không mờ mịt.

Rốt cuộc, trong mắt gã xuất hiện bầu trời với hai màu đen trắng âm

dương, ngay sau đó lại nhìn thấy một người đứng trên mặt sông. Trong thế
giới đen trắng này, đối phương cũng chỉ có hai màu, nhưng hình dáng rất rõ
ràng, mày kiếm, mắt sao, tóc đen bay loạn, thân hình hơi gầy, đang ngẩng
đầu nhìn trời, sắc mặt bình tĩnh mà chăm chú.

Gương mặt này, Tần Hộ không thể nào quên, vừa nhìn thấy thì lòng lập

tức dâng lên hận ý. Đối phương đột nhiên cảnh giác nhìn bốn phía, trong
mắt như lấp loáng sóng nước. Tần Hộ biết đây là phép vọng thần.

Gã cả kinh, bởi ánh mắt của đối phương quét qua khiến gã có cảm giác

bị nhìn thấu. Thế nhưng đối phương chỉ là ngẩng đầu lên, không để ý tới
nữa, giống như không phát hiện cái gì. Tần Hộ lập tức hiểu rằng đối
phương không thấy mình, mà phép vọng thần của gã cũng không cách nào
chứng kiến những điểm sáng kia, nhiều nhất chỉ có thể cảm nhận. Đến giờ
gã mới phát hiện con sâu độc này thật sự đặc bệt, qua con mắt của nó có thể
nhìn thấy một bầu trời hoàn toàn khác, thấy được rất nhiều thứ mà trước kia
không thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.