HOÀNG ĐÌNH - Trang 2935

Không chỉ một mình Trần Cảnh, tất cả mọi người trong điện cũng khiếp

sợ nhìn Thạch Nham, nhưng y vẫn nhẹ nhàng, thong dong. Ngay khi vừa
nói xong, y không cần đợi câu trả lời của Tử Vi đại đế. Tay Thạch Nham vỗ
lên chiếc đàn rồi lao thẳng lên trên. Sau mỗi lần vỗ, tiếng đàn càng lúc càng
cao. Y điên cuồng vỗ vào chiếc đàn đá. Tiếng đàn lan ra xung quanh như
xuyên thấu qua cung Tử Vi để kết nối với thiên địa.

Ngay lập tức Trần Cảnh nhận ra đây chính là "Thiên Địa Loạn". Thảo

nào Thạch Nham lại có tự tin đánh một trận với Tử Vi đại đế.

Tiếng đàn khiến cho cung Tử Vi như rung lên, lung lay sắp sập. Đây chỉ

là ảo giác nhưng mọi người trong điện đều cảm thấy vô cùng chân thực.
Mỗi người đều cảm thấy như đây là thật, thân thể của bọn họ cũng rung
động theo.

Toàn bộ thế giới đang động. Thân thể của mọi người đều dao động, tâm

cũng rối loạn. Bọn họ không cảm thấy nguy hiểm, mà chỉ có sự kinh ngạc,
ý niệm không thể tập trung.

Tại nhân gian, Trần Cảnh cũng đột nhiên hiểu rõ mọi chuyện. Hắn thầm

nghĩ: “Hóa ra lúc nãy y đánh đàn là xây dựng khí tức của mình trong lòng
mọi người chứ không phải chỉ để tương hợp với khí thế trên người Tử Vi
đại đế mà thôi. Tất cả để chuẩn bị cho một khúc Thiên Địa Loạn cuối cùng
này."

Tiếng đàn của y in dấu ấn tại trong linh hồn của mọi người. Khi Thạch

Nham đánh Thiên Địa Loạn, bọn họ không cảm ứng được nguy hiểm. Sự
thật là Thạch Nham không dùng ám chiêu, mà là thủ đoạn trong tối ngoài
sáng hợp nhất. Sau vài lần đánh đàn và hiển lộ sát khí giết người, một loạt
hành vi của y khiến cho Tử Vi đại đế thả lỏng phòng bị với mình.

Ngay khi Thạch Nham đánh khúc Thiên Địa Loạn, Tử Vi đại đế chợt

cảm thấy hoảng hốt. Ông ta phát hiện ra máu trong cơ thể mình đang loạn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.