HOÀNG ĐÌNH - Trang 2942

Mê Thiên điệp hóa thành ánh kiếm đâm vào mi tâm của Tử Vi đại đế.

Ngay sau đó, sức sống của ông ta liền yếu đi rất nhiều. Cặp mắt đang phản
chiếu Mê Thiên kiếm điệp cũng hóa thành màu tro. Lúc sức sống của ông
ta đã sắp tuyệt diệt, thân thể của ông ta khô quắt lại. Con bướm bay ngược
lại về sau thì Tử Vi đại đế cũng hóa thành một tờ giấy màu hình người rơi
xuống mặt đất. Lại đột nhiên có một chiếc hồ lô bằng ngọc xuất hiện nơi
hình người bằng giấy đó.

Trên chiếc hồ lô ngọc kia có miệng cùng mắt. Ngay khi nó xuất hiện,

Trần Cảnh thông qua Mê Thiên kiếm điệp cảm thấy cực kì khó thở. Hắn
cảm giác được chiếc hồ lô có tồn tại sự sống.

Trần Cảnh cảm thấy hoảng hốt, bèn lao thẳng ra bên ngoài cung điện.

Hắn lóe lên rồi ngay lập tức lướt ra ngoài cửa đại điện.

Khi Thạch Nham nhìn thấy hồ lô xuất hiện, y chỉ liếc mắt một cái. Tiếng

đàn ngay lập tức trở nên biến đổi, mờ ảo hư huyễn, rồi thân thể của y cũng
nhanh chóng mờ đi.

Ngay khi bọn hắn sắp rời khỏi cung Tử Vi thì hai mắt của chiếc hồ lô

bắn ra hai chùm ánh sáng màu đỏ, chiếu vào thân thể của Mê Thiên kiếm
điệp ở ngay sát cửa cung Tử Vi và thân thể sắp tan biến trong hư vô của
Thạch Nham.

Mê Thiên kiếm điệp lập tức dừng lại, còn thân thể của Thạch Nham cũng

không thể mờ nhạt thêm được nữa.

Trần Cảnh thầm nghĩ không ổn. Hai mắt trừng lên, bắn ra hai luồng ánh

sáng. Đồng thời một tiếng nói vang lên từ bên trong Tử Vi cung:

- Thỉnh bảo bối xoay người.

Tiếng nói non nớt như của trẻ con nhưng vào trong tai Trần Cảnh lại cảm

thấy như bị một con dao đâm vào trong người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.