HOÀNG ĐÌNH - Trang 2981

Khi nó nói ra, hắn lập tức nhìn lại mới cảm thấy được khí tức trên thân nó
mông lung mà hư ảo.

Rắn lục trước mặt không phải bản thế, như vậy bản thể của nó đang ở

đâu rồi? Trần Cảnh nhìn quanh một vòng, chỉ thấy hai bên là núi cao trùng
điệp, rừng núi rậm rạp, ngoài ra không còn nhìn thấy gì nữa cả. Thân ở
trong núi, lại không nhìn rõ được chân thật.

Lúc này rắn lục mới nói:

- Chân thân ta bị đè dưới chân núi.

- Sao ngươi lại bị đè ở nơi đó?

Nhan Lạc Nương hỏi.

- Ài, một lời khó nói hết.

Rắn lục nói.

- Làm sao chúng ta cứu được ngươi?

Nhan Lạc Nương lại hỏi.

Rắn lục đáp:

- Trên ngọn núi này có một lá bùa. Chỉ cần gỡ lá bùa kia là ta có thể đi

ra.

Trần Cảnh và Nhan Lạc Nương cùng ngẩng đầu nhìn, lại không thấy gì

nữa cả.

Rắn lục bắt đầu lướt trên mặt đất, nói:

- Ta dẫn bọn ngươi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.