HOÀNG ĐÌNH - Trang 3011

* * *

Bên cạnh Huyết Hà, Trần Cảnh tĩnh tọa bất động. Cạnh đó là Nhan Lạc

Nương đang cầm ngọn đèn xanh nhưng trong lòng lại giống như bọt sóng
cuồn cuộn bên trong Huyết Hà. Ngay khi Trần Cảnh trả lại đèn cho nàng,
nàng đột nhiên nghĩ tới một chuyện đáng sợ. Có lẽ nàng không phải tổ sư
Tuyền Âm chuyển thế, nhưng lại có liên hệ kỳ lạ với ngọn đèn kia.

Trong cung Quảng Hàn có nhiều sư huynh sư tỷ như vậy, lại không thể

khiến ngọn đèn này có gì khác lạ. Chỉ có nàng vừa vào cung Quảng Hàn,
đèn này liền ẩn hiện lửa xanh.

Nhan Lạc Nương càng nghĩ càng cảm thấy lời đồn về chủng thần kia

đáng sợ, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta cũng bị chủng thần rồi?". Vốn nàng một
mực tin rằng mình không thể bị chủng thần, nhưng giờ lại không xác định
nổi. Xét đến cùng, nàng tuy kiên nghị, ương ngạnh, có tính cách kiên
cường bất khuất của một cô gái sông nước, nhưng nghĩ đến những đại thần
thông trong truyền thuyết kia, trong lòng liền trống vắng, không nắm chắc,
như chẳng có sức lực nào. Khi còn là phàm nhân, nàng chỉ cảm thấy những
tiên nhân cưỡi mây cưỡi gió kia tiêu dao đến mức khiến người ta say mê,
chứ không hề cảm thấy e ngại. Hiện tại nàng cũng tu hành, pháp lực càng
cao, càng cảm giác những nhân vật trong thần thoại kia là đáng sợ và
cường đại đến cỡ nào.

Biết càng nhiều, lại càng cảm thấy đáng sợ với thế giới này.

Nhan Lạc Nương đột nhiên đứng dậy, ném ngọn đèn trong tay vào Huyết

Hà. Ngọn đèn tỏa ra một tầng sáng xanh nhàn nhạt xung quanh, vẽ một
đường vòng cung trên không rồi rơi xuống mặt nước, sau đó nhanh chóng
chìm xuống, bị Huyết Hà nuốt hết.

Nhan Lạc Nương ném đèn vào Huyết Hà, đứng hồi lâu liền ngồi xuống,

đặt Quảng Hàn kiếm lên đầu gối, ngồi xếp bằng, nhắm mắt, nhập định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.