HOÀNG ĐÌNH - Trang 3070

hư không chín tầng trời. Khi đó, hắn cũng không cảm ứng được gì cả.

Đột nhiên hắn thả người nhảy dựng lên, thân thể như một đám mây đen

vươn dài trong hư không, kéo thẳng lên tới chín tầng trời. Chỉ còn một
mình Nhan Lạc Nương đứng ở nơi đó. Lại có một điểm sáng trắng chói mắt
rơi xuống, nhằm thẳng vào mi tâm của Nhan Lạc Nương.

Quảng Hàn kiếm đâm ra, ánh trăng tràn ra khỏi vỏ kiếm lại không cách

nào ngăn cản điểm sáng đó. Điểm sáng đi thẳng vào trong ánh trăng. Trước
mắt nàng như thấy được một ngọn đèn nhỏ. Ngọn đèn kia xuất hiện, tất cả
tâm tư của Nhan Lạc Nương như bị thiêu đốt, bùng cháy lên.

Có kẻ truy đuổi theo điểm sáng mà tới, nhìn thấy Nhan Lạc Nương đứng

đó, không nhúc nhích bèn mừng rỡ. Thế nhưng đột nhiên trên người Nhan
Lạc Nương lại bùng lên một ngọn lửa, màu lửa từ nhạt biến thành đậm,
phút chốc sau đã nuốt sạch cả người Nhan Lạc Nương. Thân thể nàng hóa
thành tro tàn. Ngọn lửa cũng nhanh chóng nhỏ lại, trở thành một ngọn lửa
nhỏ như trên ngọn đèn. Có người đưa tay đụng vào, nháy mắt đã bị lửa
thiêu, dù có pháp bảo hay pháp thuật gì cũng không thể dập tắt được ngọn
lửa. Chỉ một lúc sau, toàn bộ pháp lực nội thân và linh lực bên trong thân
thể, đến cả linh hồn cũng đều không thoát được.

Những người đuổi theo điểm sáng đến đây, nhìn thấy ngọn lửa phập

phồng tuy nhỏ nhưng lại có uy lực cực đại, đều thầm mơ tưởng thu lấy nó
tế luyện làm bảo vật. Mỗi người đều vận dụng một thân thần thông nhằm
thu lấy ngọn lửa đèn, thế nhưng dù là kẻ nào đi nữa, nếu trực tiếp dùng thân
thể đụng vào sẽ bị lửa thiêu đốt ngay lập tức, còn dùng bảo vật thu lấy thì
linh lực trong linh bảo sẽ bị mất hết, bị đốt cháy thành tro bụi.

Trong khoảng thời gian ngắn này, không ai dám hành động thiếu suy

nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.