HOÀNG ĐÌNH - Trang 3078

Trong suy nghĩ của hắn, xuất hiện một đoạn cuộc sống của một người.

Trần Cảnh nhìn thấy sinh hoạt của nhân loại trong thời kì trời đất diễn

biến còn sơ khai. Hắn nhìn thấy nhân loại đang ngoan cường sinh tồn trong
trời đất, thấy được một người trở thành tế ti, thấy được một người trở thành
thần tướng tọa hạ của Thượng đế Yêu tộc. Hắn nhìn thấy được nội tâm của
một người tên là Nam Lạc, thấy y liên tục giãy giụa cầu sinh, thấy y bất đắc
dĩ và lựa chọn, nhìn thấy y càng ngày càng mạnh. Cuối cùng … cuối cùng
… toàn bộ tín niệm cả đời y đều hóa thành một kiếm, một kiếm ngang trời,
một dải thiên hà cuốn sạch thiên hạ.

Trần Cảnh đang ở vào một trạng thái ấm áp. Cái thứ hắn nuốt vào bên bờ

Huyết Hà vốn lành lạnh, thế nhưng lúc này dâng lên lại đầy ôn hòa bao
trùm hết cả người hắn. Một loại cảm giác hỗn độn khiến hắn cảm thấy mình
tỉnh táo, hoặc cảm thấy như hôn mê.

Kiếm băng lạnh, thân kiếm thanh khiết ớn lạnh. Phần che tay phía trên

chuôi kiếm có dạng như một đôi cánh phượng giương ra. Chuôi kiếm đang
nằm trong tay Trần Cảnh nhưng hắn lại thực sự không cảm nhận được thứ
gì cả, chỉ như đang chìm trong làn nước ấm, mơ hồ mà mông lung.

Trần Cảnh nhìn thấy được cả cuộc đời của Nam Lạc, cũng lập tức hiểu rõ

bản thân mình đã uống vào thứ dẫn dắt linh hồn y lưu lại. Tuy lòng bội
phục y, nhưng hắn lại không cảm giác được mình là y.

Hắn đưa tay miết qua hàng chữ tên kiếm “Thanh Nhan” trên thân kiếm,

lòng lại nghĩ:

- Trên trời dưới đất này, nếu ngươi xưng là đệ nhị, thì còn thanh kiếm

nào dám tự nhận là đệ nhất chứ.

Hắn ngồi trong miếu thần chờ đợi. Chờ giết chóc kéo đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.