HOÀNG ĐÌNH - Trang 3080

Trong thiên hạ này, cũng chỉ có giết chóc của kiếm khí tiên thiên mới có

thể đè ý thu đầy trời xuống được. Đồng thời hắn cũng biết, người đó tuyệt
đối không ai ngoài Chính Dương đảo Kim Ngao. Lúc trước gã đã dùng toàn
tâm chí dung tế vào trong Lục Tiên kiếm, cho nên chắc chắn là người yếu
nhất khi đối mặt với đám người trong luân hồi trở về.

Trần Cảnh nhớ lại năm đó tế kiếm vực ở Linh Tiêu bảo điện, Chính

Dương có đi vào trong đó. Nên Trần Cảnh đã nhìn thấy thế giới nội tâm sâu
bên trong gã, cũng biết gã là một kẻ kiên định. Chính vì vậy mà gã còn có
thêm một mặt điên cuồng.

Chỉ vừa thoáng qua, Chính Dương đã xuất hiện ngay vùng hư không

trước mặt Trần Cảnh. Gã không nói gì, đâm thẳng một kiếm xuống. Kiếm
chưa đến, ý đã tới rồi. Như thể có núi thây biển máu cuồn cuộn đè xuống.

Trường kiếm của Trần Cảnh dựng lên.

Lúc này đã không còn phép thuật gì cản được một kiếm đâm xuống của

Chính Dương, vì vậy Trần Cảnh xoay ngược Thanh Nhan kiếm, chân đạp
đỉnh núi phóng người lao lên. Chỉ thấy hắn như bước lên bậc thang, có điều
mỗi bước đi đều nặng nề, bước từng bước một, không có lấy một chút gì
gọi là phiêu dật. Thế nhưng tốc độ của hắn lại cực nhanh, hư không dưới
chân như nứt vỡ cả ra.

Đinh…

Trần Cảnh đưa tay đâm ra một kiếm, va chạm thẳng vào mũi kiếm Lục

Tiên trong tay Chính Dương.

Một kiếm này chỉ đơn giản là kiếm chạm kiếm.

Mũi kiếm vừa chạm nhau, Trần Cảnh đã cảm thấy cái khí tức giết chóc

đầy trời đang đè nặng xuống đã ngừng lại. Hắn biết, kiếm ý giết chóc vô
biên đó đã bị Thanh Nhan kiếm chặn lại. Nếu là một thanh kiếm khác, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.