HOÀNG ĐÌNH - Trang 3201

Núi Dương Bình rất lớn, cũng rất nguy hiểm. Tuy rằng nhiều năm qua

chưa từng có người nào chết trong núi nhưng nguy hiểm từ việc lên núi lại
ngăn cản hầu hết mọi người. Dương Bình Nhất Thu lên núi, đi tới trước
Âm Dương quan.

Người trong trại Dương Bình đều lấy Dương Bình làm họ. Dương Bình

Nhất Thu đến nay còn nhớ rõ tâm tình của y khi lần đầu thấy Âm Dương
quan. Y cảm thấy mình trông thấy được thứ đẹp nhất thế gian. Y ở trong
núi học tập, ba năm sau chính thức trở thành đệ tử Âm Dương quan, bốn
mươi năm sau trở thành Âm Dương quán chủ.

Y đột nhiên cảnh giác mở to mắt. Từ khi có được cung Câu Trần này, y

vẫn ngồi đây chưa từng rời đi, cảm thụ trời đất biến đổi, tìm hiểu ý nghĩa
thâm ảo trong đó. Nhưng lúc này tâm linh rung động, y cảm giác có việc
sắp phát sinh trên thân mình, có sát khí nặng nề nồng nặc quấn lên linh giác
y.

Y cực kỳ hoảng sợ. Y không tham dự ân oán thế gian, chỉ một lòng cầu

đạo. Tuy rằng không thuộc dòng của bất kỳ vị nào trong ba vị đạo tổ nhưng
tuyệt đối là đại đạo tiên thiên, tuyệt sẽ không sinh ra chuyện tẩu hỏa nhập
ma hay tâm thần bất ổn.

Y biết rõ có việc sắp sửa phát sinh trên thân mình, hơn nữa là không thể

tránh.

Cảm ứng được một luồng khí màu đỏ đen chẳng biết lúc nào đã quấn lên

nguyên thần của mình, y cực kỳ hoảng sợ, thầm nghĩ: "Không biết từ khi
nào, ta đã dính đến quá nhiều nhân quả rồi."

Lúc này, y đột nhiên nghĩ tới lúc sư phụ thu y làm đệ tử chính thức, thì

câu đầu tiên là: "Nếu có một ngày, con phát giác nhân quả quấn thân, phải
nhớ trở lại trong Âm Dương quan. Vạn sự kết thúc, con phải tận lực ít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.