HOÀNG ĐÌNH - Trang 3211

này gã đang cực kì thê thảm, trên lưng rất nhiều vết roi, hiển nhiên là vì
phải chịu gia pháp.

Căn phòng này rất đơn sơ, có hai cái giường. Triệu Dũng nằm trên

giường, ánh mắt của gã tràn đầy sự phẫn nộ và oán giận. Trước khi gia đinh
rời đi cũng đã để lại thuốc chữa thương, vì dù sao nếu vết thương trên
người gã mà không chữa trị kịp thời thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

- Dũng ca, huynh vẫn ổn chứ? Không bị thương quá nặng chứ?

Triệu Phụ cẩn thận hỏi thăm.

- Ngươi tự nhìn còn không biết hay sao? Ngươi cũng muốn chê cười ta

đúng không?

Triệu Dũng nổi giận. Triệu Phụ vội cúi đầu, nói:

- Đệ không dám.

- Hừ. Bọn họ lại dám đánh ta như vậy. Ta đã làm sai cái gì? Việc bọn họ

làm được, tại sao ta lại không thể. Chẳng qua ta chỉ chơi đùa với một đứa
con gái xứ khác mà thôi, vậy mà lại dùng gia pháp với ta. Đừng tưởng ta
không biết những chuyện xấu xa của bọn họ.

Tiếng nói của Triệu Dũng tràn đầy sự oán giận và hận thù.

- Từ nhỏ đến lớn, luôn luôn bắt bẻ ta mà không đi quản bọn họ. Một

ngày nào đó bọn họ phải bị báo ứng.

Triệu Dũng oán giận nói.

Ở trong lòng gã vang lên một tiếng nói, ẩn chứa ma lực vô cùng.

----- oOo -----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.