HOÀNG ĐÌNH - Trang 353

- Tai họa rồi, Hà Bá gia, tai họa rồi!

Hồng đại hiệp hoảng sợ hét.

- Nhát như chuột!

Vỏ sò giễu cợt nói.

Hồng đại hiệp không phản kích vỏ sò, mà hoảng sợ nói:

- Hà Bá gia, chúng ta có chạy không ạ? Chạy tới Loạn Lưu pha đi, tặng

Tú Xuân loan này cho y, hay trốn đến Ác Long hạp luôn, hẳn là y sẽ không
đuổi theo đâu.

Trần Cảnh hít sâu một hơi, hỏi:

- Hà Bá Phong Lâm độ này đáng sợ như thế sao? Chỉ nghe tên của y,

ngươi đã muốn để ta trốn tới Ác Long hạp, tặng luôn hai khúc sông cho y?

- Hà Bá gia, Phong Lâm độ cũng không phải một nơi đơn giản đâu, mà là

chỗ giao của nhiều nhánh sông, lại có đường lớn trải qua, nghe nói hình
như còn có cả địa mạch*. Một trăm năm trước, Hà Bá Phong Lâm độ hiện
giờ không biết từ đâu mà đến, một mình giết sạch thần linh yêu quỷ giữa
sông, sau đó dùng mười năm lấy được thần vị Phong Lâm độ. Trong mười
năm ấy, không ngừng có sinh linh đắc đạo cả trên cạn lẫn dưới nước muốn
giết y, nhưng không kẻ nào còn sống trở về. Ở năm mươi năm kế tiếp, y lại
dẫn năm trăm thủy túc thuận sông xuống, một đường nhuộm đỏ trăm dặm
nước sông, không biết có bao nhiêu sinh linh thành yêu đã chết trong tay
hắn, mà thủy túc còn sống trở về cũng chỉ còn hơn chục.

(*địa mạch: mạch đất, thế đất tốt hoặc xấu trong phong thủy)

Trần Cảnh nhíu mày, lẳng lặng nghe. Hồng đại hiệp kể xong cũng không

nói gì thêm, chờ Trần Cảnh quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.