HOÀNG ĐÌNH - Trang 362

- Đây không phải là Hà Bá gia sao?

- Không phải, đây chẳng qua là thể xác của Hà Bá gia mà thôi.

Từ trong vỏ sò truyền ra một giọng nói của trẻ con, giọng điệu lại chắc

như đinh đóng cột, hiển nhiên là biết rất rõ chuyện này.

- Thể xác? Lẽ nào Hà Bá gia đã chết?

- Không, Hà Bá gia mượn thế của lũ lụt để xông vào Phong Lâm độ.

Hồng đại hiệp quay đầu lại nhìn Trần Cảnh, tuy chưa hiểu lắm câu nói

của vỏ sò, nhưng bản thân nó cũng cảm giác được rõ ràng, lúc này Trần
Cảnh chỉ là một thể xác. Trong nhận thức của nó, bất kể là người hay là
yêu, chỉ cần là sinh linh, muốn được trường sinh thì không thể rời khỏi thân
thể. Nhưng đây chẳng qua là vì kiến thức của nó nông cạn mà thôi, người
tu đạo chỉ cần tu ra Nguyên Thần là có thể thoát ly thân hình, yêu quái cũng
có thần thông này, thần linh lại càng chỉ lệ thuộc sắc phù, vận dụng ảo diệu
sẽ không cần thể xác.

Hà Bá Phong Lâm độ đột nhiên mở hai mắt ra, y cảm nhận được sát khí

cuồn cuộn lan tới.

Lúc đầu sát khí này chỉ có một sợi, nhưng rất nhanh đã phát triển ngang

với suối, sông, tựa như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn. Trong phút chốc, y
có ảo giác, từ thượng du cuồn cuộn chảy xuống không phải là nước sông,
mà là hàng tỷ thanh kiếm đâm xuống.

- Ha ha... Tốt! Tốt! Tốt! Chỉ có nhân tài như vậy mới xứng đáng làm đối

thủ của Tiêu Ngọc Lâu ta.

Y đột nhiên cười lớn như vậy khiến chư yêu thuộc hạ cực kỳ hoảng sợ,

tiếp đó chúng nó lại thấy y giơ tay nắm một cái, trong tay đã có thêm một
cây thương lớn tối màu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.