HOÀNG ĐÌNH - Trang 402

- Bắt lấy.

Hai tên binh sĩ mặc giáp ngoài cửa xông vào, người nọ kinh hãi phản

kháng, chỉ thấy đỉnh đầu gã bốc lên một đoàn khí đen. Bàn tay Thành
Hoàng ấn nhẹ vào hư không, như có một toà thành lớn đè ép xuống. Cả
người gã lập tức không nhúc nhích, đến lời cũng không thốt ra được, rồi bị
hai tên binh sĩ đeo đao kéo ra ngoài. Chốc lát sau có một tên binh sĩ bưng
một cái đầu có cặp mắt còn mở trừng trừng mang đầy vẻ không cam đi vào,
kèm theo một sắc phù thuộc hệ đồi núi.

Thấy tình cảnh lúc này lại khác trước, Trần Cảnh thầm nghĩ:

- Đây rõ ràng là lập uy. Lúc trước lão muốn chém ta lập uy nhưng đột

nhiên lại thay đổi ý định, chắc vì Diệp sư tỷ rồi. Với thủ đoạn của ta và
Diệp sư tỷ, không chắc có thể rời khỏi đây nhưng cũng không dễ dàng bắt
lại. Hơn nữa, trong những người này chắc sẽ có kẻ đang nhìn tình hình, nếu
lão chiến đấu cùng ta và Diệp sư tỷ, nhất định sẽ có biến số.

Hắn lại nhìn về chưởng môn ngày trước đang đứng vị trí đầu tiên, chỉ

thấy lão một đầu tóc bạc trắng, mặc áo bào đen, trái ngược hẳn với vẻ tiên
phong đạo cốt trước kia. Từ lúc Trần Cảnh tiến vào trong này đến giờ, lão
không nhếch mí mắt lên nhìn qua, tựa như đang nghĩ đi tận đẩu tận đâu.
Trong nháy mắt, Trần Cảnh còn cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm,
cao thâm khó lường từ lão. Đồng thời nhờ đó mà hắn chợt hiểu ra, chỉ sợ
Thành Hoàng kia cũng là vì kiêng kị Giang Lưu Vân.

Đột nhiên, hắn cảm nhận có một ánh mắt chiếu lên người mình. Liếc

nhìn qua khóe mắt, thấy được là một công tử áo gấm, phong thái tuấn lãng,
ôn nhuận như ngọc đang ngồi vị trí thứ ba. Khi Trần Cảnh nhìn qua thì y
gật đầu mỉm cười, Trần Cảnh mỉm cười đáp lại. Hắn thầm nghi hoặc không
biết vị này có lai lịch thế nào, ngồi sau vị trí của Diệp Thanh Tuyết thì chắc
cũng phải là một người có pháp lực cao cường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.