HOÀNG ĐÌNH - Trang 464

Trần Cảnh hít sâu một hơi, ngón tay của thiếu nữ tên U U này rất lạnh,

không biết vì quá sợ hay thể chất vốn là như thế, nhưng máu màu đen lại
làm hắn rối rắm, thầm nghĩ:

- Lẽ nào ta thực sự là người ở nơi này, tất cả đều chỉ là cơn ác mộng?

Thật sự là vậy sao?

Hắn ngẩng đầu nhìn lên như muốn nhìn thấu bầu trời, nhìn thấy thiên địa

bên ngoài, nhìn thấy thế giới âm u kia, muốn tìm Thần Nữ Vu Sơn đứng ở
trên tường thành Tần Quảng.

Một lúc lâu sau, hắn mới quay đầu lại, chăm chú nhìn U U, nhìn thiếu nữ

từ lúc hắn tỉnh lại này, lúc nào cũng khóc.

- Cô có thể kể cho ta nghe những chuyện trước khi ta tỉnh lại không?

Trần Cảnh nhìn thiếu nữ, một lúc lâu sau mới hỏi.

Đối với Trần Cảnh, mọi chuyện đang quá hỗn loạn, hoặc phải nói là lại

một lần nữa có một cuộc sống rất phong phú hiện ra trước mắt hắn. Lần
này không giống lần mấy năm trước, khi đó hắn bị rơi vào ảo cảnh của hồn
cổ, thân hóa thành bướm, tất cả đều quên sạch, ý thức cũng chỉ bắt đầu khi
làm bươm bướm. Nhưng bây giờ, hắn có tất cả ký ức, tuy nhiên vô cùng
hỗn loạn, vốn hắn nghĩ hắn là đến từ nhân gian, bị Thành Hoàng lôi tới nơi
này, song bây giờ lại hình như không phải.

U U kể cho hắn nghe rất nhiều thứ về cuộc sống trước đây của hắn, về

phần pháp thuật, kiếm thuật thì đều là những chi tiết rất bình thường. Theo
lời nàng, pháp thuật tu hành trong thế giới này là mọi người đột nhiên học
được ở trong mộng.

Sau cùng nói đến vết thương trên trán hắn, đúng là do thanh niên một

mắt dùng cái đao kia chém trúng mà thành, mắt của gã cũng là bị Trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.