HOÀNG ĐÌNH - Trang 493

sự cường đại của gã. Giang Lưu Vân thừa cơ chạy trốn khi chiêu Cửu
Thiên Thần Lôi của Diệp Thanh Tuyết tấn công tướng quân giáp đen,
những người khác tất nhiên cũng không dám ở lại.

Nhưng dưới công kích này của tướng quân giáp đen, Diệp Thanh Tuyết

lại vẫn sống sót, còn cứu được Trần Cảnh.

Pháp lực của nàng cũng không phải cao nhất trong đám người này,

không bằng Giang Lưu Vân, không bằng Tần Thành Hoàng, cũng không có
trọng bảo, pháp môn tu luyện chỉ là phép luyện khí của Thiên La môn,
không sánh được phép trường sinh chính tông của Côn Lôn - ngọn nguồn
của đạo môn trong thiên hạ, chưa kể rất nhiều môn phái đều có pháp thuật
gần giống như "Cửu Tiêu Thần Nguyên Ngự Lôi quyết" nàng luyện. Đây
cũng chính là chỗ hơn người của Diệp Thanh Tuyết.

Trần Cảnh không kìm được nghĩ đến những hình ảnh kia, không biết đó

là trong mộng ảo hay vẫn là trong thế giới thực. Lúc đó, khi Trần Cảnh từ
trên cao lao vào thành Tần Quảng thì thấy nó như một cái vực sâu không
đáy. Nếu tất cả là sự thực thì không biết Thần Nữ Vu sơn vẫn luôn đứng
trên đầu tường nhìn xuống có thấy một người mặc đồ trắng, ôm theo một
người mà bay độn thẳng lên trên hay không? Chắc là không nhìn thấy rồi,
nếu như đây là đang bay lên phía đầu tường thì sao Trần Cảnh lại không
nhìn thấy đỉnh tường cơ chứ? Trên bầu trời tối đen sâu thăm thẳm, duy chỉ
thấy có một ngọn đèn lập lòe như có thể tắt bất cứ lúc nào.

"Không ra được, không ra được..."

Trong đầu Trần Cảnh đột nhiên nảy sinh ra ý nghĩ như vậy, mơ hồ suy

đoán ra bọn họ vào bằng cách nào.

Hắn nhìn xuống dưới, chỉ thấy sâu không thấy đáy, đen kịt như vô tận.

"Sư tỷ..." Trần Cảnh muốn mở miệng kêu một tiếng, nhưng phát hiện cổ

họng mình cứng đờ, cũng không biết là do thương thế quá nặng hay là máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.