HOÀNG ĐÌNH - Trang 613

Diệp Thanh Tuyết cũng không trả lời lão, nói sang việc khác:

- Hôm nay ta tới là để xin lão tiên sinh tính giúp một quẻ.

Lão đạo sĩ lại vuốt vuốt chòm râu lưa thưa, nói:

- Mời Diệp chưởng môn cứ nói.

- Sư đệ của ta gặp nạn, muốn mời lão tiên sinh tính xem, giờ hắn đang ở

nơi nào.

Diệp Thanh Tuyết nhẹ nhàng nói.

- Phàm là việc suy đoán, nhất định phải có dẫn dắt, tâm phải đồng cảm,

như thế mới có thể ngàn dặm truy tung. Người cô muốn đoán là thần linh,
nên việc càng khó. Có thể tìm được hay không thì phải xem chính cô.

- Xin hỏi vậy là thế nào?

- Việc trời đất, bất kể khó hiểu đến thế nào, đều có dấu vết có thể tìm ra.

Cho nên, trước hết cần Diệp chưởng môn đưa ra chút dấu vết, từ đó mới có
thể tính ra điều cô muốn.

Lão đạo sĩ nói không nhanh không chậm. Diệp Thanh Tuyết bước ra từ

sau hàng liễu, đi tới trước bàn gieo quả của lão đạo, ngồi xuống, hỏi:

- Làm sao để đưa ra dấu vết?

- Hỏi quẻ giống như hỏi thiên địa, chữ viết ra quẻ lại là câu trả lời. Cô

tĩnh tâm viết ra một chữ trong tâm muốn viết, ta sẽ từ thiên ý xa xăm mà
tìm kiếm được đáp án cô muốn.

Diệp Thanh Tuyết vừa lộ mặt, mắt của đám hoa hoa công tử trên đường

đã muốn rớt hết cả ra. Kẻ nào cũng cố ưỡn thẳng ngực, cố phe phẩy chiếc
quạt trong tay sao cho tiêu sái nhất. Khi Diệp Thanh Tuyết ngồi xuống, cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.