HOÀNG ĐÌNH - Trang 612

Diệp Thanh Tuyết thấy lão, còn chưa mở miệng, thì lão đạo kia đã vuốt

vuốt bộ râu thưa thớt khô vàng, đoạn thản nhiên nói:

- Tiên không vào thần vực*, Diệp chưởng môn thật sự rất can đảm.

(*Tiên thì không vào lãnh địa của thần)

- Ta không phải tiên, cùng lắm chỉ là một người mộ tiên cầu đạo mà thôi.

Diệp Thanh Tuyết xoay người lại, nói.

- Luyện tinh, hóa khí, luyện khí, hóa thần. Đến hóa thần đã đủ xưng tiên,

Diệp chưởng môn còn trên cảnh giới hóa thần, sao lại không phải là tiên
chứ!

Lão đạo sĩ coi bói không nhìn Diệp Thanh Tuyết, vẻ mặt lại như nắm rõ

tất cả trong lòng bàn tay.

- Hóa thần đủ xưng tiên? Ta nghe nói chỉ có hiển hóa nguyên thần, phản

chiếu hư không mới có thể xưng là vào Tiên đạo, từ khi nào thì mới chỉ là
hóa thần đã được xưng tiên?

Giọng của Diệp Thanh Tuyết rất từ tốn dễ nghe, xung quanh bắt đầu có

người chú ý tới nàng. Không ít hoa hoa công tử cũng bước qua thăm dò,
muốn nhìn cho rõ khuôn mặt ẩn sau tán liễu phất phơ kia.

- Khẩu khí của Diệp chưởng môn thật lớn, "chỉ là hóa thần" sao? Trong

trời đất có được bao nhiêu tu sĩ đạt cảnh giới hóa thần chứ. Có một câu thế
này: thiên hạ toàn luyện tinh, luyện khí mới nhập môn, hóa thần sao mà
khó, chưa từng nghe phản hư.

Lão đạo sĩ lại nói tiếp:

- Xem ra lời đồn là sự thật, bằng không Diệp chưởng môn sẽ không dám

tới thành Bá Lăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.