HOÀNG ĐÌNH - Trang 610

mưa gió đã khắc thật sâu vào trong lòng nó. Theo nó, đây mới thật sự là
phong phạm của Tiên đạo nhân gian.

Không chuyện gì có thể làm biến sắc, coi sinh tử như mây bay, bình tĩnh

ung dung, trong lòng lại kiên trì chấp nhất.

Nhưng mà, khi Trần Cảnh bị hãm sâu trong thành Tần Quảng ở Âm phủ,

thì vỏ sò mới phát hiện, Diệp Thanh Tuyết cũng không vĩnh viễn điềm
đạm, còn có một mặt làm cho người ta phải kinh hãi. Cảm giác này không
phải của riêng vỏ sò, mà còn của rất nhiều người khác nữa.

Diệp Thanh Tuyết không nói lời nào, vỏ sò lại nói:

- Tượng thần thiếu chân cụt tay, Hà Bá gia cũng nhất định là thiếu chân

cụt tay rồi. Nhìn tượng thần bong tróc ra từng mảng từng mảng, Hà Bá gia
nhất định đang bị thương rất nặng.

Diệp Thanh Tuyết đột nhiên nói:

- Sư đệ đã trở lại nhân gian, vậy ba tháng qua có chuyện lớn gì phát sinh

không?

Diệp Thanh Tuyết một mực thanh tu trên núi Thiên La, không để ý tới

hồng trần.

Vỏ sò lắc đầu nói không biết, lại bổ sung:

- Nghe nói thần linh có phương pháp thông truyền thiên địa, Sơn Thần

núi Thúy Bình pháp lực cao thâm, có lẽ sẽ có tin tức của Hà Bá gia.

Diệp Thanh Tuyết lại lắc lắc đầu, nói:

- Mặc dù pháp lực của người này cao, nhưng cũng là hạng người bỏ đá

xuống giếng, hơn nữa lai lịch thần bí. Năm đó sư đệ ta gần như hồn diệt
nên phải đi cầu nàng ta mượn phép, nàng ta còn ép sư đệ ta chấp nhận một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.