HOÀNG ĐÌNH - Trang 692

Gã đàn ông không hối thêm nữa mà xoay người bỏ chạy. Tên cầm đinh

ba còn lại đã nhìn thấy trâm gỗ tím trước mắt, chỉ cần vươn tay là lấy được.
Thế nhưng vừa đúng lúc một đám người vọt vào, đòn gánh, cuốc, mái chèo
các loại đã sẵn sàng trong tay, đi đầu là một người đàn ông khoảng ba mươi
tuổi, râu đen, tay cầm theo một cây Tề mi côn*, miệng hét lớn lên một
tiếng. Gã đàn ông cầm đinh ba giật mình, vội nhảy xuống, định chụp lấy
đinh ba đặt dưới chân tượng thần. Tay gã vừa mò tới đinh ba thì một cây
gậy mang theo tiếng gió rít đập thẳng vào gáy gã. Gã vội lăn vài vòng đến
góc tường, đang định quay người bỏ chạy thì đầu gã nhói đau, oong oong
lên từng tràng, rồi trước mặt chợt tối sầm, ngã quỵ xuống.

(*Tề mi côn: côn ngắn tới ngang chân mày người tập. Đại ý là ngắn hơn

trường côn nhưng dài hơn trung côn_Hoangtruc)

Người đàn ông đầy râu đen trên mặt đi tới lật người gã kia lại, chợt kêu

khẽ lên một tiếng, nói:

- Đây chẳng phải là Thẩm Nhị Hổ trong núi sao? Ha ha, bố cáo truy nã

hắn vẫn còn dán trong thành, tiện thể giải hắn lên quan lĩnh thưởng luôn.

Hơn mười người tràn vào trong miếu, lần này có vẻ chen lấn hơn trước.

Mấy tên thanh niên trói gô Thẩm Nhị Hổ lại, có người lại kinh ngạc nói:

- Cái tên Thẩm Nhị Hổ này làm sao hồ đồ đến như vậy? Định trèo lên

tượng Hà Bá làm gì?

- Vừa nãy thấy như hắn muốn nhổ cây trâm trên tượng Hà Bá xuống.

Một người trẻ tuổi trong đám đáp.

- Cây trâm? Nhổ một cây trâm đá làm gì? Nó dính liền với tượng đá, làm

sao nhổ xuống được?

- Đúng vậy, cây trâm đá có gì đáng để trộm….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.