HOÀNG ĐÌNH - Trang 728

nhiên, có một người đi ra từ bên trong tượng thần, nhìn thoáng qua vô cùng
hư ảo.

Hắn thoạt nhìn cực kỳ cao hứng, quay đầu lại nhìn tượng thần, sau đó

xoay người định đi về phía con sông ở bên ngoài miếu. Thế nhưng hắn vừa
bước một bước ra khỏi cửa, đã phải lập tức lui trở về. Thân thể vốn cũng
không ngưng thật bây giờ giống như chẳng mấy chốc sẽ tiêu tán đi. Sau khi
trở lại miếu Hà Bá, người kia cũng không quay về trên tượng thần, mà lại
đứng ở phía trước miếu, nhìn ra bên ngoài.

Ánh sao mờ ảo chiếu vào sóng nước, theo sóng nước chảy xiết tới xa xôi.

Bóng người hư ảo kia nhoáng lên một cái, đã trở về tượng thần. Bên

trong miếu Hà Bá khôi phục sự yên tĩnh, chỉ còn lại ba điểm sáng lờ mờ từ
ba cây nhang đang cháy.

Lại qua mấy ngày, vầng trăng khẽ cong, lẳng lặng treo ở một góc trên

bầu trời.

Trong miếu Hà Bá lần nữa có người đi ra, thân hình vẫn hư ảo. Nhưng

lần này hắn không vội vàng đi ra ngoài, mà đứng nhìn tượng thần. Từ trong
kiếm đá ở bên hông tượng thần đột nhiên có vệt sáng trắng bay ra. Vệt sáng
này rơi vào trên tay của bóng người hư ảo kia, lại là một thanh kiếm.

Kiếm vô hình, chỉ là một luồng khí mà thôi. Bên trong luồng khí màu

trắng ấy mơ hồ có một con bướm trong suốt đang chuyển động, nếu không
nhìn kỹ thì sẽ không thấy được. Chỉ nghe bóng người mờ ảo kia lẩm bẩm:

- Mi còn sống, ta cũng còn sống… Cũng không biết đến ngày nào chúng

ta mới có thể tự do bay lượn trong trời đất đây.

Nói xong, hắn ngắm nghía trên dưới, ánh kiếm kia đột nhiên khuếch tán

rồi bao trùm bóng người hư ảo vào bên trong. Bóng người biến mất, ánh
sáng trắng bay lên, lượn một vòng trong hư không rồi lóe lên một cái, đã ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.