HOÀNG ĐÌNH - Trang 737

bay qua cả một ngọn núi. Trong gió tuyết, nó cứ mải miết bay, cho tới khi
bay tới phía trên một dãy núi. Từ trên cao nhìn xuống, cả một vùng này
giống như một bàn cờ, mỗi ngọn núi lại là một quân cờ trên bàn cờ đó.

Ở chính giữa nơi này là một ngọn núi rất hùng vĩ. Một nửa phía trên của

nó bị tuyết phủ trắng, còn nửa phía dưới lại chỉ có sương mù. Đây chính là
núi Thiên La.

Trong gió tuyết, con bướm đáp thẳng xuống giữa sườn núi.

Lúc Trần Cảnh rời đi, nơi này còn đang bị lửa thiêu đốt, phòng ốc đã hóa

thành tro tàn. Trần Cảnh đáp xuống, nhìn thấy một căn nhà từ gỗ và cỏ khô
đã đổ nát, hiểu được Diệp Thanh Tuyết đã lâu chưa trở về.

Con bướm bay lượn vòng quanh phía trên căn nhà. Lúc nó định rời đi thì

đột nhiên cảm thấy một luồng khí tức đặc biệt, thuận theo luồng khí đó
nhìn lại chính là một cây thanh đằng* kỳ lạ. Thân cây không cao, lại nở
một đóa hoa màu đen như mực dưới trời đầy tuyết này.

(*Thanh đằng: đại khái giống cây thường xuân, hay một giống dây leo)

Trần Cảnh vừa tới gần, gốc cây kia đột nhiên vang lên tiếng nói:

- Là Trần Cảnh sư huynh sao?

Trần Cảnh nghi hoặc đáp lại:

- Ngươi là ai?

Thanh đằng đột nhiên duỗi thân, hóa thành một người con gái mặc quần

áo màu xanh lục, tĩnh lặng mà dịu dàng, mang theo một luồng khí tức mơ
hồ như mộng ảo.

- Là cô, tại sao cô lại ở chỗ này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.