HOÀNG ĐÌNH - Trang 753

Trần Cảnh đã bay một hồi lâu trong mây mù bao quanh núi. Quả nhiên

như lời của Thúy Bình nương nương, cho dù đến được chỗ này thì vẫn khó
có thể vào được núi Phương Thốn. Vì vậy hắn đang chờ một người có thể
đi vào núi. Ở vùng lân cận của tiên sơn phúc địa trong truyền thuyết, chắc
chắn sẽ có một số người phàm một lòng hướng đạo, ở gần núi trong thời
gian dài khiến khí tức trên thân tương hợp với tiên sơn, nhưng lại vì nguyên
nhân nào đó mà không thể bái nhập tiên môn. Nếu Trần Cảnh gặp được
người như vậy thì có thể tiến vào cùng với người đó.

Hai ngày sau, đột nhiên có tiếng hát trong trẻo của ai đó vang lên trong

núi. Nhìn lại, thì ra là một người đốn củi mặc áo vải, treo một cái mũ rộng
vành ở sau lưng, chân mang giầy rơm. Trần Cảnh thầm nghĩ, đây nhất định
là người dẫn đường vào núi rồi. Hắn lập tức đi theo sau người này vào
trong núi, cũng không dám cách quá xa, vì sợ người này vừa chuyển hướng
thì sẽ biến mất không thấy.

Trần Cảnh đi ở phía sau người này, rẽ trái rồi rẽ ngang sang phải thì xuất

hiện một con đường nhỏ với hai bên là cây rừng tươi tốt, thỉnh thoảng sẽ có
những loài hoa kỳ lạ đang đua nở. Mà ở chỗ xa hơn một chút thì bị mây mù
bao phủ, cho dù Trần Cảnh sử dụng thần thông bản mệnh có thể nhìn thấu
huyễn thuật thì cũng không thể nhìn rõ được. Đây cũng là vì hắn hiểu chưa
sâu về thần thông bản mệnh này nên mới như vậy.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.