HOÀNG ĐÌNH - Trang 830

đến cỡ nào. Linh khí vô cùng vô tận kia không những không thể hấp thu,
mà chúng nó còn như hóa thành một cái lưới vô hình muốn quấn lấy hắn.

Trần Cảnh biến mất, lại thấy con bướm được bao phủ trong hào quang

trắng xuất hiện. Vừa hiện ra, nó đã khẽ đập cánh, nơi nó bay qua, nguyên
khí lập tức bị cắt. Đồng thời trong lúc đó, một tiếng kiếm ngân vang lên,
giống như âm thanh khi kiếm rạch lên một tấm lưới bằng kim loại.

Đạo nhân trẻ tuổi nhướng mày, vẫn đứng bất động, phất ống tay áo màu

vàng cam, linh khí trong hư không cuồn cuộn ập tới ánh kiếm kia, giống
như một tấm vải thật dày muốn bao lấy thanh kiếm kia, che tất cả phần sắc
nhọn của nó.

Từ xa nhìn lại, người ta thấy một luồng sương mù màu xám trắng muốn

nuốt chửng con bướm màu lam nhạt có hào quang tỏa ra quanh thân. Bỗng
ánh sáng trên người con bướm đột nhiên mạnh hẳn lên, sương mù kia giống
như rắn rết gặp phải lửa, vội lùi lại, nhưng chỉ tránh đi chính diện, lại lao
tới từ phía sau con bướm. Con bướm cũng không quản mặt sau, bay thẳng
tới đạo nhân.

Chẳng biết tại sao, xa xa nhìn, con bướm kia bay thật chậm, có thể nhìn

rõ mỗi cái vỗ cánh của nó, thậm chí cảm giác như đó là một hình ảnh được
tua chậm. Nhưng đây chỉ là một ảo giác, hình thành khi người ta tập chung
toàn bộ sự chú ý vào con bướm kia. Sự thật là con bướm kia chỉ mới đập
cánh vài cái đã bay đến trước mặt đạo nhân.

Một vệt ánh kiếm phóng ra từ trên người con bướm, ánh kiếm rõ rệt như

thực chất, khiến con bướm được bao phủ trong đó trở nên hư ảo mông lung.

Sát khí lạnh như băng như bị đè nén quá lâu mà tràn ra không kiêng nể

gì, phảng phất muốn chém đạo nhân đứng yên trước mắt thành hàng tỉ
đoạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.