HOÀNG ĐÌNH - Trang 862

- Ý niệm.

Trần Cảnh trả lời ngay, sau đó chắc nghĩ trả lời như thế chưa đủ ý, nên

nói thêm:

- Ta hiện giờ, như trong Đạo môn gọi là âm thần.

Lúc này, phía thôn Hà Tiền vọng tới một tiếng gà gáy, gáy cả một tràng

dài.

Trần Cảnh giật mình tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía Đông, quả nhiên

bầu trời đã ửng một hồng nhạt.

Hắn tu hành nhiều năm như vậy, Diệp Thanh Tuyết đưa hắn vào cửa, chỉ

dạy cho hắn cách thổ nạp nguyên khí, ngoài ra không dạy cái gì thêm,
những thứ hiện giờ hắn biết là do chính bản thân hắn xem rất nhiều sách
trong Thiên La môn cùng với tự mình lý giải mà ra. Những loài yêu đi tu
luyện như Hồng đại hiệp, dù có tu hành mấy trăm năm, cũng không thể
hiểu được nhiều như Trần Cảnh, tuy chính bản thân Trần Cảnh cũng không
biết mình rốt cuộc nói đúng hay sai.

Trần Cảnh trở lại trên thần tượng, hắn không hề nhìn "Tế kiếm tâm kinh"

mà Diệp Thanh Tuyết đưa, chỉ im lặng suy nghĩ.

Ban ngày, người đi đánh cá không nhiều, bởi vì cá trong sông đã bị chết

rất nhiều, do bị cuốn theo lên không lúc Giao Long Vương bay lên trời, rồi
bị sấm sét đánh tan thành tro bụi, còn một phần thì đã nhập vào biển. Sinh
linh tự có linh tính, sau khi chúng phát hiện linh khí trong sông này quá ít
ỏi, thì đều theo bản năng rời khỏi sông.

Cả một dòng Kinh Hà dài chín nghìn ba trăm dặm hiện tại chỉ có một vị

Hà Bá, ngoài vị Hà Bá này, cực ít vật khai mở linh trí. Lúc trước Hồng đại
hiệp và vỏ sỏ cũng vì nhận ra trong sông có vấn đề, vội vàng trốn vào trong
thần miếu, mới tránh được vận mệnh bị cuốn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.