HOÀNG ĐÌNH - Trang 886

người, chẳng qua các thôn dân chỉ nhận ra được một người trong đó, nhưng
cũng đủ để toàn bộ mười dặm thôn Hà Tiền đều rung động.

Nàng là Nhan Lạc Nương, là cô gái được một người phụ nữ thần bí dẫn

theo từ trong miếu Hà Bá năm đó, hơn nữa còn có thể tính là ân nhân cứu
mạng của Trần Cảnh. Nhiều năm nay đã không có tin tức của nàng, đến
Trần Cảnh cũng chỉ nghe Hồng đại hiệp nói rằng nàng đã được một người
phụ nữ mang đi, còn thôn dân Hà Tiền căn bản không biết gì. Lúc đó, sau
khi cha nàng vừa chết, nàng khoác một thân áo tang đạp đường tuyết đi tới
miếu Hà Bá. Ngày đó khí trời rất tệ, có người nhìn thấy Nhan Lạc Nương
đứng cạnh bờ đê nhưng không thấy nàng quay về, cũng không nhìn thấy
người phụ nữ thần bí kia cưỡi mây đưa nàng đi. Cho nên mọi người cho
rằng nàng đã gieo mình xuống sông, có điều không thể tìm thấy được thi
thể nàng. Nhiều năm như vậy trôi qua, đa số người năm xưa đều đã già cỗi,
còn những người ngang tuổi với nàng giờ đã ba bốn mươi, thậm chí có
người đã có con cái cưới vợ sinh con cả rồi.

Cho nên rất nhiều người đã trợn tròn mắt khi nhìn thấy Nhan Lạc Nương

cùng nhóm người kia đi vào trong thôn. Bọn họ không ngờ nàng còn sống,
không những vậy vẫn còn tươi trẻ như xưa. Lúc này bọn họ đã biết, Nhan
Lạc Nương bây giờ đã hơn hẳn lúc xưa, không còn là cô bé thôn chài, đến
vận mệnh của mình cũng không tự chủ được năm đó nữa.

Trước một gian nhà bị bỏ hoang gần cuối thôn Hà Tiền, bảy tám nam nữ

còn rất trẻ đứng đó. Người nào người nấy đều có khí tức thanh linh, hiển
nhiên là người tu hành.

- Sư muội, đây là nơi muội lớn lên sao?

Một nam thanh niên có chòm râu dưới cằm hỏi. Người này nhìn qua

khoảng hai bảy hai tám tuổi, tuy vẻ ngoài không quá anh tuấn, nhưng chòm
râu kia khiến y có thêm vẻ tiêu sái, có một loại cảm giác phong lưu như thể
đứng đó nhìn ngó năm tháng trôi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.