con trai đầu tiên. Trong cung tình hình hỗn loạn như thế, tình cảm của Tiêu
Kỳ với thanh mai đáng yêu kia không tầm thường. Đến tình thế này, Tự
Cẩm đã không có cách nào đi làm một cung phi bình thường được.
Điều nàng muốn Tiêu Kỳ không thể cho nổi, cho nên sao phải tự làm khó
chính mình, cũng làm khó hắn. Chỉ cần cha và ca ca của nàng vẫn là cánh
tay đắc lực của Hoàng đế, nàng ở hậu cung cũng sẽ không phải chịu nhiều
khổ sở. Hơn nữa nếu nàng thật sự hạ quyết tâm tính kế người khác, ai thua
ai thắng còn chưa biết được. Nói cho cùng, trong lòng nàng không thể
giống như cổ nhân, coi mạng người như cỏ rác. Cho nên nàng không thể
làm chuyện chủ động hại người khác. Nhưng tích cực phòng ngự thì nàng
có thể.
Trước kia có Tiêu Kỳ, sau này có lẽ nàng sẽ dựa vào chính mình.
Tự Cẩm ưỡn bụng dựa vào gối, nghĩ đi nghĩ lại, thế nhưng lại ngủ mất.
Chờ đến khi Tiêu Kỳ quay đầu lại, muốn nói chuyện nghiêm túc với Tự
Cẩm thì nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp đang ngủ say sưa.
Khom lưng bế người đặt lên giường, Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm không có dấu
hiệu tỉnh dậy. Lại nhìn kỹ thì nhìn thấy mắt nàng có một vòng cung màu
xanh tím, rõ ràng nguyên do là ngủ không ngon. Đành cởi giày ra trước cho
nàng, bèn phát hiện bàn chân Tự Cẩm bị phù rất nhiều, nghĩ tới đây lại
nhấc mền lên, nhìn chân nàng, quả nhiên cũng sưng phù.
Thái y đã nói qua, đến giai đoạn cuối mang thai thì hiện tượng này xuất
hiện là bình thường. Cầm lấy một gối đệm đặt dưới chân Tự Cẩm, thái y
nói làm như vậy thì chân sẽ đỡ nhức hơn. Tự Cẩm không phải là người
thích than vãn, nhưng khi nhìn thấy nàng vất vả vì hắn sinh con nối dòng
như vậy, Tiêu Kỳ lại cảm giác buổi tối mình không nên khó chịu với nàng.
Đến nửa đêm, Tự Cẩm bị chuột rút, cả người khó chịu ngồi dậy, dùng tay
xoa nắn chỗ bị chuột rút.