HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1080

"Ta nghĩ rằng nàng sẽ hiểu."

Ta đâu phải là người thông minh giỏi đoán, cũng không phải là Sir

Holmes, có thể phá giải lòng người.

Tự Cẩm tức muốn khóc, nàng hiểu được cái cái rắm ấy. Nhưng người

như Tiêu Kỳ, vừa giảo hoạt lại lạnh lùng, làm sao dễ dàng nói yêu với ai.
Mấy ngày nay lôi mình ra ngoài tỏ vẻ ân ái, bây giờ rốt cục nàng đã hiểu ra.
Kỳ thật hắn đang dùng hành động dọn đường cho nàng.

Vẫn trước sau như một, cái gì cũng không nói, chỉ dùng hành động.

Đơn giản không nói gì, nói ra nhất định là hứa hẹn. Người đàn ông như

Tiêu Kỳ đích thực chính là độc dược của nữ nhân.

Tự Cẩm cảm giác mình xong đời, vốn đã nghĩ phân rõ khoảng cách, kết

quả lại góp mình vào.

Nghĩ tới đây, nàng khẽ nhích người, hai tay vòng ôm lấy người Tiêu Kỳ.

Không phải là tranh đấu với nữ nhân trong hậu cung sao?

Tỷ, không sợ!

Tiêu Kỳ giơ tay vỗ vỗ đầu Tự Cẩm, nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, tựa

như là thứ đã mất đi bỗng chốc lại trở về, cảm giác trống rỗng trong lòng
bỗng chốc được lấp đầy.

"Mấy ngày nay nàng nghỉ ngơi cho tốt, không có việc gì thì đừng đi ra

ngoài."

"Vì sao vậy?"

"Mấy ngày tới là đợt tuyển tú cuối cùng, nàng đỡ phải thấy lại ghen

tuông nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.