Khương cô cô nghe vậy liền nhìn chủ tử mình một cái. Vị chủ tử này cái
gì cũng tốt, nhưng quá mềm lòng. Người khác đều ngóng trông lần này
hoàng hậu không thể bò dậy nổi mới vui, nhất là nương nương bâu giờ lại
có Đại hoàng tử bên người. Kỳ thật trong cung cũng chỉ có Quý phi nương
nương có công chúa, chưa chắc không thể tiến thêm một bước.
Nhưng chủ tử lại không biểu lộ ra bất luận ý tứ gì. Kỳ thực trong lòng
Khương cô cô cũng rất phức tạp. Cô ta đã quen thấy cuộc sống trong cung
đình ngươi lừa ta gạt, đột nhiên đi theo một chủ tử không cầu thăng tiến,
chỉ cầu bình an như thế, quả thật cô ta cảm thấy khó thích ứng. Nhưng đây
cũng không phải là chuyện gì xấu, có lẽ Hoàng thượng thích chủ tử ở điểm
này đây.
Nghĩ tới đây, Khương cô cô nhìn chủ tử một cái, suy nghĩ cẩn thận rồi
nói: "Nương nương không cần lo lắng, Hoàng hậu nương nương sẽ không
có việc gì."
"Ồ? Ngươi nói vậy là có ý gì?" Tự Cẩm hỏi Khương cô cô.
Khương cô cô cân nhắc, sau đó mới trả lời, "Từ khi tiến cung tới nay
Hoàng hậu nương nương chủ trì lục cung, giải quyết công việc công bằng
chính trực, đối xử phúc hậu, đối với các vị chủ tử trong hậu cung cũng từ ái
khoan dung. Cho dù nhà mẹ đẻ thật sự xảy ra chuyện gì, Hoàng thượng
cũng sẽ không trách cứ đến Hoàng hậu nương nương. Chỉ cần nương
nương có thể hiểu được nặng nhẹ mà thôi."
Hiểu được nặng nhẹ mà thôi?
Tự Cẩm nhìn Khương cô cô một cái, kỳ thật chính là để hoàng hậu quyết
định lựa chọn, là đứng ở bên nhà mẹ đẻ hay là bên trượng phu mình.
Tự Cẩm cảm thấy vấn đề này cũng khó khăn. Dù sao hoàng hậu và nàng
không giống nhau. Tư tưởng của nàng không có quan niệm phải dựa vào
nhà mình để thăng quan tiến chức. Nhưng những quý nữ thế gia như Hoàng