HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1457

Nếu quả thật là bởi vì chính mình, nàng không biết rõ, mình phải đối mặt

với chuyện này như thế nào. Cho nên, lời nói của quý phi mới có thể làm
cho nàng cực kỳ giận giữ.

Hai tay Tự Cẩm siết chặt ở một chỗ, cung trang rộng rãi che giấu sự căng

thẳng của nàng. Đậu Phương Nghi lẳng lặng nằm trên mặt đất, cung tần
chưa từng đối mặt với cái chết nằm đó, gương mặt tái lạnh như băng lộ ra
màu xanh bệch bạc.

Giữa không khí an tĩnh quỷ dị, Tề Vinh Hoa nghiêng ngả chao đảo chạy

vào, như thể không thấy trong phòng này có nhiều người như vậy, bỗng
chốc té ngã xuống đất. Chỉ mới cách đây không lâu, Đậu Phương Nghi còn
nói chuyện với nàng ta. Nhưng bây giờ nàng ta chỉ nhìn thấy một thi thể
lạnh băng.

Tiếng khóc nghẹn ngào của Tề Vinh Hoa gõ vào lòng Tự Cẩm. Ở chỗ

này chỉ có nàng mới biết được, trong hậu cung, Đậu Phương Nghi là tần
phi có quan hệ tốt nhất với nàng ta. Giờ Đậu Phương Nghi chết, Tề Vinh
Hoa khó tránh khỏi sẽ có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Tề Vinh Hoa đau thương khiến cảm xúc của mọi người có mặt đều sa

sút. Tự Cẩm bước lên một bước, ngồi xổm người xuống, nói với nàng ta,
"Bây giờ chúng ta cần làm không phải là thương tâm, mà là phải tìm ra
hung thủ."

Tề Vinh Hoa nghe vậy nhìn Tự Cẩm một cái, gật gật đầu, sau đó rồi mới

nói: "Đậu Phương Nghi tính tình hiền hòa, thật sự không thể tưởng tượng
được là kẻ nào đã hạ độc thủ với nàng ấy. Nàng chưa từng đắc tội qua bất
luận kẻ nào, một canh giờ trước còn ở chỗ tần thiếp nói chuyện, ai biết... Ai
ngờ chỉ trong nháy mắt đã là thiên nhân vĩnh biệt. Nếu như biết rõ nàng sẽ
gặp bất trắc thì lúc nàng đi ta liền giữ nàng ấy ở lại thêm một lát...""Ý của
muội là trước đó Đậu Phương Nghi ở cùng với muội?" Hoàng hậu hỏi Tề
Vinh Hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.