HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1535

Nụ cười trên mặt Thái hậu bình thản, nhưng cũng không nói gì.

Hoàng hậu cũng không cảm thấy bị mất mặt, lại quay đầu đi nhìn về phía

cửa điện, liền nhìn thấy Khương cô cô bế Đại hoàng tử đi đến, ôm Đại
hoàng tử quy củ hành lễ vấn an.

Dục Thánh mở to mắt, nhìn thấy trong đại điện nhiều người như thế,

trong phút chốc sững sờ, tay ôm Khương cô cô liền nắm thật chặt. Đến lúc
nhìn thấy Tiêu Kỳ ngồi phía trên, tiểu soái ca ngây ngốc lập tức nở nụ cười
toe toét. Bé giãy giụa đòi Khương cô cô đặt xuống đất, từng bước từng
bước đi xuyên qua đám vũ cơ ca múa đã rẽ thành hai hàng, vững vàng đi
lên phía trước.

Tiêu Kỳ nhìn con trai vừa nãy vẫn còn ngơ ngác, mà nhìn thấy mình thì

cười sáng lạn hơn cả ánh mặt trời, tâm trạng không thoải mái cả đêm lập
tức liền mềm nhũn. Đứng dậy, nhấc chân, long hành hổ bộ đi xuống bậc
thang, khom lưng bế Dục Thánh lên.

Dục Thánh bi bô gọi, "Phụ hoàng."

Tiêu Kỳ giơ sờ sờ đầu con trai, còn chưa thu tay lại, Dục Thánh đã ngẩng

đầu lên, hôn một ngụm lên mặt hắn.

Lúc này Hoàng hậu cũng đi xuống, đứng bên cạnh nhìn Hoàng thượng

hiếm khi lúng túng như vậy, nhẹ giọng cười một tiếng, "Đại hoàng tử của
chúng ta cũng tới, đến đây, để mẫu hậu bế được không?"

Dục Thánh quay đầu nhìn Hoàng hậu, mắt to chớp chớp, trong đầu óc

cũng không có nhiều ấn tượng, nhưng bé nghe được hai chữ "Mẫu hậu",
liền vươn cánh tay nhỏ ra.

Hoàng hậu lấy làm kinh hãi. Kỳ thực nàng ta cũng chỉ thuận miệng nói

một câu, tính giải vây cho hoàng đế mà thôi. Nàng ta và Đại hoàng tử cũng
không gặp qua mấy lần, đứa bé nhỏ như vậy làm sao nhớ được nàng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.