HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1562

"Nàng không biết Thánh nhi đáng yêu cỡ nào đâu. Trẫm bế con đi gặp
nhiều người như thế, vậy mà tiểu tử không hề sợ, ngồi ngay ngắn trên đại
điện, không khóc một tiếng nào. Trẫm... Lúc nhỏ theo phụ hoàng đi tiền
điện, lần đầu tiên cũng rất sợ hãi. Bao nhiêu người như vậy, ai nấy đều là
trọng thần triều đình, tất cả mọi người nhìn con, tiểu tử nhìn lại hết tất cả.
Cái vẻ kiêu ngạo chết cũng không chịu thua giống trẫm như đúc, giống
nhau như đúc..."

Dùng tới cả “trẫm”, thấy rõ là uống rượu say thật rồi. Nhưng nghe Tiêu

Kỳ nói vui vẻ, lại là con trai của mình, Tự Cẩm cũng vui vẻ theo. Nhưng
vẫn nhịn không được nói: "Cũng đừng quá khen con, không chừng chính là
đứa ngốc dũng cảm đấy. Con mới có hơn một tuổi thì đã biết gì chứ, có lẽ
con cảm thấy hiếu kỳ mà thôi."

"Đây là can đảm. Là hoàng tử hoàng gia, điều quan trọng nhất chính là

phải có lòng can đảm, đây là khí phái hoàng gia, khí thế hoàng tử. Nếu như
bị một đám cựu thần kia cản chân mới là không được." Tiêu Kỳ vừa nói
liền không thành thật cắn cắn vành tai Tự Cẩm, tay cũng luồn vào trong
xiêm y.

"Hoàng thượng còn chưa tắm rửa đó." Tự Cẩm đẩy hắn một cái, quá vui

vẻ mà say thành thế này.

Tự Cẩm muốn đưa Tiêu Kỳ đi tắm rửa, ai biết lại bị hắn chặn ngang ôm

lấy. Hai người cùng ngã xuống giường lớn gần cửa sổ, hắn cuống cuồng
hôn nàng. Tự Cẩm muốn giãy giụa, nhưng không chịu nổi sức mạnh của
Tiêu Kỳ, hắn siết nàng chặt đến nỗi giữa hai người không có chút kẽ hở
nào. Lại bị hắn hôn như thể không thở nổi, không tắm rửa thì không tắm
rửa vậy, say khướt thế này thì còn nhớ gì đâu.

"Nàng sinh cho ta con trai ngoan, hôm nay ta thật vui."

"Thiếp biết mà, thiếp nhìn thấy mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.