HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1572

nói dăm ba câu là có thể giải quyết, cần gì khiến Tự Cẩm cũng lo lắng theo,
"Không có chuyện đại sự gì, nàng đừng lo lắng."

Tự Cẩm không tin!

Tiêu Kỳ không chịu nói thẳng, Tự Cẩm cũng không khách khí với hắn.

Dù sao cũng không phải lần đầu tiên nàng hỏi đến những chuyện này, suy
nghĩ một chút liền thay góc độ nói: "Thiếp nghe nói cha thiếp bị người ta tố
cáo, có phải là thật hay không ạ?"

Tiêu Kỳ:...

"Nàng cũng biết rồi ư?" Kẻ nào lắm miệng, quay đầu lại đánh bằng roi!

"Không cần nghe cũng có thể dự đoán được mà. Hoàng thượng cũng nói

con của chúng ta thông minh đáng yêu như thế, thiếp lại còn da mặt dày
đao chọc không tiến chiếm cứ người không buông tay. Cha thiếp thì không
ngừng đưa bạc vào kho cá nhân của Hoàng thượng. Ba đời nhà thiếp đều
khiến người ta chói mắt mà. Người ta không đâm chúng ta mấy nhát thì
cũng nên tự thẹn mình làm quan." Tự Cẩm cố ý trợn trắng mắt, một vẻ ta
đều hiểu hết rồi.

Rõ ràng là chuyện rất buồn bực, bị Tự Cẩm nói như thế, lập tức như chọc

ra một lỗ thủng giữa cơn tức của Tiêu Kỳ, bay hơi hết!

Thấy Tiêu Kỳ cuối cùng cũng cười Tự Cẩm mới nhẹ một hơi. Tính tình

không được tự nhiên, thích hờn dỗi thật sự là phiền chết người ta.

"Nhìn dáng vẻ của nàng chẳng tức giận chút nào, thật không giống nàng

đấy." Tiêu Kỳ nghĩ lúc trước nàng có thể tức điên, ngay cả người bên cạnh
cũng không tha.

"Đây không phải là nghĩ thông suốt sao. Không bị người ghen tị là tài trí

bình thường. Người ta cố gắng đâm chúng ta, chứng tỏ chúng ta là nhân tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.