HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1736

đoán được bây giờ ở bên ngoài, e là địa vị của cha và huynh trưởng mình
đã khác rất nhiều.

Bọn họ có phân lượng, chính mình cũng có sức mạnh theo.

Buổi trưa lúc Tiêu Kỳ trở lại, Tự Cẩm đang chỉ đạo người chuẩn bị bữa

trưa, nhìn thấy hắn vào vội vàng nghênh đón, vừa cười vừa nói: "Quản
Trường An càng ngày càng lười, giờ ngay cả tiếng báo cũng không chịu
nói."

"Ta không cho hắn ta báo đấy." Tiêu Kỳ cười cầm tay Tự Cẩm, "Sao

trong phòng lộn xộn thế, đang vội làm gì à?"

"Tư Y phục đến lấy số đo, muốn may y phục mùa hè. Họ mang một đống

nguyên liệu tới, lại mấy mẫu mới cho thiếp xem. Cả một đống như thế bày
ra mà không lộn xộn sao?" Tự Cẩm vội vàng nói, nháy mắt cho Khương cô
cô mau chóng dọn dẹp, tự mình kéo Tiêu Kỳ đi thăm con trai, còn kêu Vân
Thường đưa thực đơn ăn trưa sang cho Nhạc Trường Tín.

Bận rộn một hồi, Tiêu Kỳ nhìn thấy cười không ngừng, "Đúng là còn bận

rộn hơn so với ta."

"Vậy thì không dám, mấy chuyện của thiếp đều là chuyện nhỏ bé của nữ

nhân, làm sao so được với Hoàng thượng. Người bận, là chuyện đại sự của
muôn dân thiên hạ." Tự Cẩm cũng nói cười , "Dân chúng có câu rất hay,
trên đời chỉ có bảy thứ, củi gạo dầu muối tương dấm trà, không phải là
chuyện lớn, nhưng chuyện nhỏ vụn vặt như vậy cũng rất quan trọng."

Hai người vừa đi vừa nói đã đến thiên điện, Dục Thánh đang ngồi trên

giường chơi "Xếp gỗ". Đây là đồ Tự Cẩm vẽ ra, sai Nội Đình Phủ làm. Ý
tưởng rất tốt đẹp, mỗi thanh gỗ chỉ cần nhỏ bằng miệng ly rượu thôi. Kết
quả Nội Đình Phủ đưa tới đều là lớn cỡ bàn tay. Bây giờ con trai ngồi xếp
gỗ cũng phải có người bên cạnh xem chừng, để tránh gỗ rơi vào người bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.