HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1738

Tiêu Kỳ thấy Tự Cẩm cũng bắt tay làm với con trai, cười cười vội vàng

làm theo.

Một nhà ba người cùng xếp gỗ.

Đợi đến khi xếp thành hình một chiếc thuyền xinh đẹp cũng đã sau nửa

canh giờ. Dục Thánh bò mấy vòng quanh chiếc thuyền, chết sống không
cho hủy đi, nghiêm trang chỉ lên bàn của mình, "Bày lên đó."

Tự Cẩm: ...

Vật to thế này, đụng cái là đổ, con trai còn muốn xếp lên bàn sao?

Sau đó nàng còn chưa nói gì thì Tiêu Kỳ đã đồng ý.

Tự Cẩm: ...

Thứ này chỉ cần đụng tới thì sẽ đổ hết thôi.

Quả nhiên, lúc dọn lên, lộc cộc … lộc cộc... Toàn bộ đổ hết.

Tự Cẩm bày ra vẻ mặt đã biết ngay mà, Tiêu Kỳ mỉm cười nhìn con trai.

Dục Thánh cắn môi nhìn chằm chằm những mảnh gỗ vừa xếp rơi đầy trên
giường, sau đó dậm chân một cái, thở phì phì leo xuống giường.

Tự Cẩm thấy dáng vẻ con như vậy thật sự thấy tò mò. Rất ít khi thấy bé

tức giận như vậy, không biết bé muốn làm cái gì, lập tức hứng thú.

Sau đó, tiểu tử hồng hộc chạy vào phòng, lấy ra một chai ... hồ dán!

"Dán lại, sẽ không đổ." Dục Thánh lại leo lên, bày tỏ tư thế phải làm lại

một lần nữa.

Tiêu Kỳ không chỉ không ngăn cản con trai, lại còn cởi áo khoác ngoài,

cùng con trai xếp lại, còn cười nói với Tự Cẩm: "Tiểu gia hỏa này thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.